Ân Minh đuổi theo phía sau, giẫm một phát cực kỳ bá khí.
Toi rồi, từ đường tế tổ của Mộ Dung gia bị hắn ta giẫm thành bình địa.
“Dừng tay!”
Tiếng quát nạt vang lên, các cường giả của hoàng ảnh vệ nhào tới.
Bảo vệ trị an của đế đô là nhiệm vụ của họ, tất nhiên cũng là do vâng mệnh Tử Y Hầu.
Triệu Bân không thèm để ý, chỉ mải trốn.
Ân Minh cũng không để tâm, hắn ta điên cuồng truy sát.
Một khi đã phát cuồng, người ta còn biết ai với ai?
Cơn giận đè nén tích tụ trong lòng bao nhiêu ngày cuối cùng cũng bộc phát vào hôm nay, Ân Minh đã mất hết lý trí.
Náo nhiệt đây.
Đế Đô triệt để náo nhiệt rồi đây.
Từ trên trời nhìn xuống, Cửu Vĩ Ân Minh vô cùng nổi bật. Nơi nào hắn ta ngang qua cũng biến thành một đống hỗn độn, từng tòa lầu gác bị giẫm nát, từng khu nhà ở đổ sập vì dư chấn, người trên đường phố cũng rất nhếch nhác.
Bẫy được Mộ Dung gia rồi, Triệu Bân nhắm tới mục tiêu tiếp theo.
Phủ đệ của pháp sư hộ quốc cách đó không xa, bốn lão già đó cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì, trước đó lúc soát hồn từng khiến hắn sống dở chết dở. Nếu không nhờ Nguyệt Thần cơ trí chuẩn bị sẵn một bộ phim dài tập thì hôm đó hắn tiêu đời rồi. Hôm nay hiếm được lúc hoành tráng thế này, đâu thể không tới tìm họ quậy một trận.
“Cứu mạng với!”
Triệu Bân lăn lê bò lết chui vào phủ đệ của pháp sư hộ quốc.
E là bốn lão già kia không có ở đây, không thấy họ ló đầu ra.
Nói cho đúng hơn, họ đang bế quan.
Tận đến khi Ân Minh xông vào mới khiến họ giật mình thức tỉnh, ai nấy lao ra khỏi địa cung, đập vào mặt họ là một mảng nóc nhà bay ra vì xung động của Ân Minh, không hề sai lệch, đập thẳng về phía họ.
“Càn quấy!”
Bốn đại pháp sư giận dữ, tiếng hét vang trời.
“Hóa ra là ở nhà à!”
Đây là tiếng lòng của Triệu công tử, nhắm thẳng vào bốn người kia.
Cùng lao tới còn có Cửu Vĩ Ân Minh, bốn lão già này vốn đã chật vật, lại bị bụi bặm phủ đầy người. Trong lúc bế quan bị làm phiền nên họ rất giận dữ, phủ đệ còn bị phá cho tanh bành, lửa giận chỉ thiếu chút nữa đã bốc lên ngùn ngụt.
“Giết!”
Ân Minh gầm gào, quơ bàn tay về phía Triệu Bân.
Triệu Bân vọt thẳng lên trời, lôi kiếm Long Uyên ra chỉ lên bầu trời.
Lão phu không ra oai, ngươi tưởng ta là con chuột nhắt hả?
Hôm nay là một ngày đẹp trời, trên trời có sấm sét.