Mấy câu này không biết đã xuất hiện trong đầu khán giả đứng xem bao nhiêu lần.
Thánh tử Thiên Tông trâu bò thật! Một mình hắn đánh cho cao thủ bốn phương tan rã đội hình. Dù là Đại Hạ Hồng Uyên, gặp phải tình cảnh bị vây công thế này cũng chưa chắc chống đỡ nổi, Long triều Đại Hạ sinh ra nhân tài, đúng là không sai!
Nhưng tất cả mọi người đều biết, cứ tiếp tục đánh như thế, Cơ Ngân chết là chắc.
Người cũng có khi kiệt sức, muốn dùng sức một mình đối kháng cả Nam Vực, Cơ Ngân còn kém lắm.
Giết!
Tiếng la hét nổi lên bốn bề, cường giả mọi thế lực đều tới.
Sau đó là từng chiếc thuyền chiến, từng tọa kỵ phi hành... tất cả đều đến để giết Cơ Ngân.
“Không ổn rồi!”
Cao thủ thành Thiên Thu thấy thế, tim đập như sấm.
Không ít người ngó sang Diêm La Mặt Quỷ, tên này tạo nét nãy giờ cũng không bình tĩnh nổi nữa. Tình cảnh hôm nay rõ ràng đã vượt quá dự đoán, trận chiến với Nam Vực cỡ này, không có bao nhiêu cao thủ Thiên Võ trấn áp nổi đâu.
“Tru sát hắn!”
Hai mắt Thượng Dương chân nhân đỏ rực, khàn giọng thét lên, nét mặt vẫn dữ tợn như cũ.
Lão ta vẫn tấn công toàn sát chiêu như trước, một kiếm chém rụng một cánh tay Triệu Bân.
“Diệt!”
Công Tôn Bác - lão tổ Công Tôn gia giết tới nơi, một ngón tay đâm thủng lồng ngực Triệu Bân.
Chưa đợi Triệu Bân đứng vững, sau lưng lại có một tên áo đen sấn tới, chém ra kiếm khí màu đen, bổ vào lưng Triệu Bân, chặt đứng xương sống của hắn. Không cho hắn kịp thở, những đòn tấn công lại ập tới, vẫn là đao mang kiếm quang, chưởng ấn, quyền ảnh... không thể nào đếm hết, khiến cho người ta hoa cả mắt.
Ầm! Bùm!
Hư không đỏ tươi lại bị đánh tới hoang tàn.
Chấn động quá lớn, mặt biển lại nổi sóng gió, rất nhiều đồi núi trên đảo Thượng Dương cũng vì thế mà đổ sụp.
“Lần này mà còn không chết sao?”
Tiếng cười hả hê không kiêng nể ai vang lên khắp bầu trời.
Đến cả cao thủ Thượng Dương cũng lộ ra gương mặt tà ác nhất.
Giết một Thánh tử Thiên Tông đúng là khó khăn. Dù quá trình có chút tréo ngoe nhưng kết quả vẫn như mong muốn, từng giết Thiên Võ thì sao, tạo ra chiến tích nghịch thiên nhiều thì thế nào, vẫn chẳng thoát được cái chết!
“Đây là... diệt được rồi?”
Quần chúng bên dưới đều há hốc mồm, trong lòng không khỏi than vãn.