“Thuấn thân tuyệt sát”.
“Cơ Ngân Thiên Tông”.
Thi Tế lảo đảo, nhìn Triệu Bân, cũng đã nhận ra đó là Cơ Ngân, con ngươi đỏ tươi, cùng với máu tươi chảy từ mi tâm xuống và gương mặt lạnh lẽo chất chứa vẻ dữ tợn như ác quỷ, đường đường là đồ đệ của Thi Tổ, đường đường là cảnh giới Chuẩn Thiên, lại để một cảnh giới Huyền Dương đánh cho bị thương nặng, vô cùng nhục nhã.
Giam!
Đại trưởng lão không hề nhàn rỗi, lại dùng thuật phong ấn.
Thi Tế lấy lại tinh thần, vẻ mặt lại chợt thay đổi, phong ấn được truyền thừa từ đất ma, vẫn cực kỳ bá đạo, nhất là gia tộc này, cần ba cảnh giới Chuẩn Thiên mới có thể thực hiện, có lẽ thật sự sẽ phong ấn được hắn.
Tự tin mô chút, bỏ chữ “có lẽ” đi.
Đó sẽ là câu trả lời của ba trưởng lão Ma gia.
Phong ấn Ma gia, cũng không phải là vật trang trí, đừng nói là Thi Tế, dù có là hoàng phi Vũ Linh đến cũng có thể khiến bà ấy phải khó chịu, cấm pháp do Bất Diệt Ma Quân khai sáng, người bình thường không thể chịu nổi đâu.
Ầm!
Phong ấn từ trên trời giáng xuống, địa cung lại rung lên.
Thi Tế vừa mới bị thương nặng cũng bị đánh cho lảo đảo, phù văn phong ấn đã khắc vào khí lực lão ta, kết hợp với nhau tạo thành một thứ phong ấn cực kỳ bá đạo.
“Mở… Cho ta”.
Thi Tế hét to, chân nguyên cuồn cuộn bùng nổ.
Khỏi phải nói, phong ấn thật sự đã bị xé ra một góc.
Giam!
Ba vị trưởng lão hừ lạnh, cùng gia tăng sức mạnh phong ấn.
Thi Tế kêu rên, nhanh chóng bị đè ngược trở về.
“Giết, giết cho ta”.
Thi Tế kêu gào, ra lệnh cho hai con rối xác.
Nhận lệnh, hai con rối xác di chuyển, đánh về phía ba vị trưởng lão.
“Chờ đã”.
Đại trưởng lão hừ lạnh, lại thêm phong ấn thứ hai vào.
Phong ấn này chuyên nhắm vào người tộc xác chết.
Hay có thể nói là nhắm vào con rối xác.
Chẳng qua là thuật này phải dùng trên người Thi Tế mới phát huy tác dụng.
“Thế cũng được nữa hả?”
Triệu Bân thấy thế thì bất giác nhíu mày.
Hai con rối xác thật sự đứng yên không di chuyển, vì Thi Tế xảy ra vấn đề, bị trưởng lão phong ấn quá mạnh mẽ, thậm chí liên kết với con rối xác cũng tạm thời bị cắt đứt, mệnh lệnh của Thi Tế không thể làm được gì.
Giam!
Ba vị trưởng lão cùng lạnh lùng lên tiếng.
Sau đó Thi Tế phải quỳ xuống, không thể chống lại phong ấn nên quỳ phịch xuống, khí thế nhanh chóng mai một, khí huyết và âm khí vốn có cũng không còn lại gì, đều bị phong ấn hóa giải.
Vụt!
Đến tận lúc này đại trưởng lão mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Biến cố đến quá đột ngột, suýt chút nữa đã xảy ra chuyện lớn.
“Thật sự muốn khai chiến với tộc xác chết ư?”
Thi Tế gào rống, lão ta cũng là loại cứng miệng.
Những lời đó khiến ba vị trưởng lão nở nụ cười, biết rõ ân oán của Ma gia và Ma quật rồi còn kết liên minh với họ thì cũng có nghĩa là chọn lập trường của mình rồi, nếu không đánh thì ngồi xuống tâm sự tuổi hồng chắc, ngươi nghĩ cái gì thế?
“Nếu sư phụ còn sống thì sẽ vui mừng biết bao nhiêu”.
Nhị trưởng lão thổn thức, vòng quanh Thi Tế quan sát.
Đồ đệ thân truyền của Thi Tổ, vai vế không hề thấp, có thể sánh ngang với sư phụ của họ, nếu xét về vai vế, ba người họ còn phải gọi Thi Tế một tiếng sư thúc, tối nay ba người họ đã trâu bò đến mức nào cơ chứ! Phong ấn được một người vai vế sư thúc cảnh giới Chuẩn Thiên, chuyện này mà đồn ra ngoài chắc có thể nói đến tám trăm năm.
Tất nhiên đó không chỉ là công lao của một mình họ, còn cả công sức của Triệu Bân và Ma Tử, nếu không có hai tiểu bối đó đánh hỗ trợ, khiến Thi Tế bị thương nặng trước thì bọn họ mệt chết cũng không thể phong ấn được đồ đệ của Thi Tổ.
“Khiêm tốn”.
Triệu Bân hít một hơi thật sâu, Ma Tử cũng hít sâu, người thì chỉnh áo, kẻ thì vò tóc, chẳng mấy khi được tiền bối khen, được đằng chân lên đằng đầu thì sai trái quá.
A…!
Thi Tế gào thét, vang vọng cả địa cung.
Tiếng gào thét ngày càng to nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, lão ta bị phong ấn không thể động đậy, tức giận là chắc chắn rồi, nhưng có lẽ lão ta hối hận nhiều hơn, nếu bỏ chạy từ đầu thì chẳng ai có thể cản nổi lão ta, dù có ba cảnh giới Chuẩn Thiên cũng không được, có trách thì trách lão ta quá tự mãn, thậm chí còn bị hai tiểu võ tu chơi cho một vố, rơi vào kết cục bị phong ấn, không chỉ kiếm củi ba năm thiêu một giờ mà còn đánh mất mặt mũi sư phụ.
“Tốc chiến tốc thắng”.
Ba người đại trưởng lão nói xong bèn tản ra bốn phía.
Thi Tế đã bị phong ấn rồi, nhưng cao thủ Ma quật thì vẫn còn nhảy nhót khắp nơi.
Phụt! Phụt!
Ba cảnh giới Chuẩn Thiên tham chiến chính xác là đơn phương giết chóc.
Cứ điểm của Ma quật không có người trấn giữ nhưng lại có một cảnh giới Chuẩn Thiên của tộc xác chết, lão ta cũng bị kéo chân rồi nên chẳng ai có thể chịu nổi sự tấn công của ba cảnh giới Chuẩn Thiên nữa, hết người này đến người khác bị giết chết.
Không biết đến lúc nào tiếng kêu la thảm thiết mới dần tan đi.
Ma quật ngã xuống, tất cả đều bị giết chết và không có ngoại lệ.
“Chắc chắn có bảo tàng, tìm”.
Đại trưởng lão nói xong bèn cùng nhị trưởng lão và tam trưởng lão vây quanh Thi Tế, tìm chút thông tin, đồ đệ thân truyền của Thi Tổ chắc chắn sẽ biết rất nhiều bí mật, Thi Tế cũng kiên cường, miệng lại kín, ba trưởng lão cũng đã đoán trước điều này, cũng lười nói lời vô nghĩa nên trực tiếp soát hồn.
“Nào, ngươi đi trước”.
Phần lớn người Ma gia đều chắp hai tay phía sau, đi theo Triệu Bân.
Tìm bảo tàng ấy à! Tên này có tài năng thiên bẩm độc đáo lắm.
So với chạy tán loạn khắp nơi như ruồi không đầu, chi bằng đi theo Triệu Bân.
Hắn cũng rất nghiêm túc nhấc đôi chân trần lên sải bước, cực kì tự giác đi đầu, sau lưng hắn là một đám đông, ai biết thì nói là trưởng lão Ma gia, không biết lại tưởng là tiểu đệ của hắn ấy chứ? Dáng vẻ của hắn cực kỳ ảnh hưởng đến hiệu ứng hình ảnh, nó không hợp với mấy chữ mạnh mẽ khí phách tí nào.
“Đại địa linh chú trong truyền thuyết đó ư?”
Ma Tử theo sau Triệu Bân, hắn ta vừa ngồi vừa di chuyển, cứ nhìn chằm chằm vào chân Triệu Bân, lòng bàn chân hắn có một phù văn cổ xưa, mỗi lần chân chạm đất đều hấp thu tinh hoa đại địa, bí tịch Ma gia có nói về một loại bí pháp cổ xưa, cũng chính là đại địa linh chú của tộc Linh, không có khác biệt gì với thứ Triệu Bân đang dùng lắm.
“Đúng thật này”.
Nhiều người tranh thủ ngồi xuống xem, sau đó hai mắt sáng rỡ.
“Hắn là người tộc Linh hả?”, lục trưởng lão thì thầm, bí pháp đại địa linh chú thuộc về tộc Linh, không truyền cho người ngoài, nhưng Triệu Bân lại biết, có lẽ hắn có mối liên hệ sâu xa gì đó với tộc Linh.
“Thảo nào hắn lại nhạy bén với mấy thứ dưới lòng đất thế”.
Bát trưởng lão sờ cằm, người tu đại địa linh chú có thể tương tác với đại địa tốt hơn người thường rất nhiều, lĩnh ngộ càng sâu thì lực tương tác càng mạnh, một cách nói khác thì là lực cảm giác mạnh hơn võ tu bình thường, hôm cướp mỏ vàng đó, có lẽ Triệu Bân cũng dùng cách này để cảm nhận sự khác thường của mặt đất, sau đó tìm thấy quả trứng kỳ lân vàng đó.
So với mỏ vàng thì kỳ lân mới là vô giá.
“Tiểu tử này thật sự là yêu nghiệt”.
Ngũ trưởng lão hít một hơi thật sâu, ở đây không có ai phản bác, một cảnh giới Huyền Dương nho nhỏ lại có đan hải, võ hồn, lực tái sinh, đại địa linh chú… Chắc chắn không thể tìm thấy người thứ hai trong dòng thời gian lịch sử này, dù là Bất Diệt Ma Quân cũng không thể theo kịp, nếu cho hắn thời gian phát triển tu vi thì ai mà địch nổi.
“Đây”.
Trước mặt, Triệu Bân đã dừng lại.
Phía trước là một tế đàn.