Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hộp sắt có lẽ không phải báu vật, nhưng chắc chắn là củ khoai nóng bỏng tay. Không ai biết thì còn đỡ, nhưng nếu bị người có âm mưu bất chính biết được thì e rằng Mộ gia sẽ gặp tai họa. Ngoại trừ Mộ gia thì tộc Hỏa Long cũng có một cái, Thi tộc và Huyết Y Môn chắc chắn cũng có, chỉ không biết là có bao nhiêu.  

 

Đây là những gia tộc mà hắn biết.  

 

Còn về phần còn lại, có trời mới biết chúng đang ở đâu.  

 

“Lại đi rồi!”  

 

Nhóc hám tiền phồng má, cứ cảm thấy Triệu Bân luôn có nhiều việc làm mãi không hết. Bạch gia cũng có tâm trạng giống như vậy, chàng thanh niên này đến cũng vội vàng đi cũng vội vã, dường như vẫn luôn bôn ba trên đường.  

 

Khởi trình!  

 

Không lâu sau, lão tổ Bạch gia hạ lệnh.  

 

Tọa kỵ lao lên trời, hướng thẳng về phía Tây Bắc.  

 

Lão tổ Bạch gia nhiều lần ngoảnh đầu nhìn lại, phát hiện ra có vài luồng khí tức thấp thoáng ở phía sau.  

 

Chắc hẳn là đồng minh, âm thầm bảo vệ.  

 

Cảm nhận của ông ta không sai.  

 

Đó là các trưởng lão của Ma gia, họ đã đi theo suốt dọc đường.  

 

Có Bạch gia gia nhập, đội hình của thành Thiên Thu lại nâng cấp thêm một bậc. Bàn đi tính lại, chưa biết chừng có thể thống nhất ngũ mạch truyền thừa, chứ không thể nội chiến thêm được nữa. Đối phương không mệt chứ họ mệt lắm rồi, chẳng lẽ thực sự không chết không chịu thôi ư? Đây cũng là ý của Thương Khung, một đời Ma tướng từng theo chân Bất Diệt Ma Quân, ý nguyện của ông ta là khôi phục sự huy hoàng của Ma Vực năm xưa.  

 

Soạt!  

 

Đại Bằng xẹt ngang bầu trời, tốc độ nhanh như cắt.  

 

Tàn hồn của Thương Khung trên cổ tay hắn không ngừng xao động, muốn chui vào bên trong chiếc nhẫn ma.  

 

Ông ta muốn đến gần Ma Quân hơn, cho dù là một bàn chân, đó cũng là Ma Quân của ông ta.  

 

Tiếc rằng ông ta là vật sống nên không thể chui vào được.  

 

Khi đi ngang qua thành cổ Minh Nguyệt, Triệu Bân đảo mắt nhìn về phía ấy, dường như xuyên qua màn đêm u ám vẫn thấy được từng tòa lầu gác vấn vít khói mây. Đó là Túy Mộng Lâu, vẫn náo nhiệt và phồn hoa như ngày nào. Nếu không phải vì có việc hệ trọng, hắn sẽ tới Vong Xuyên, tế bái nữ tử tên là Mộng Điệp.  

 

Thu hồi tầm mắt, tốc độ của hắn càng thêm nhanh hơn.  

 

Thành Mộ Quang là một tòa cổ thành rất truyền kỳ.  

 

Cả Đại Hạ đều biết rằng cảnh sắc hoàng hôn của tòa thành này rất đẹp, có một thứ ánh sáng kỳ dị, hoặc là năm màu, hoặc là bảy màu, thành Mộ Quang cũng được đặt tên theo nó. Nhưng không biết bắt đầu từ hôm nào mà ánh hoàng hôn đó không còn nữa. Điều này là công lao của Triệu Bân, sở dĩ có ánh hoàng hôn kỳ dị là bởi nền đất bên dưới thành Mộ Quang chôn một bộ hài cốt của Thanh Loan, thứ này đã bị hắn hấp thụ từ lâu để tôi luyện võ hồn.  

 

Chuyện này, ngoại trừ Nguyệt Thần ra thì không ai biết.  

 

Dù không còn cảnh hoàng hôn kỳ lạ thì thành Mộ Quang vẫn phồn hoa như thường.  

 

Khi Triệu Bân vào thành thì gặp đúng hội hoa đăng, náo nhiệt vô cùng.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK