Nước Tiểu Nhật có bốn Đại Thiên Sư hộ quốc, mà người này chính là Đại Thiên Sư đứng đầu, không ngờ lão ta lại đến chỗ này, hóa ra là lão ta đang âm thầm thao túng vua Man đời thứ ba.
“Sao Đại Thiên Sư lại có thể rớt xuống thế hạ phong được?”
Sau khi thắc mắc thì các cao thủ nước Tiểu Nhật lại chuyển sang kinh ngạc.
Trông dáng vẻ thê thảm của Đại Thiên Sư thì rõ ràng là lão ta đã bị đánh, mà bị ai đánh cơ chứ? Nhất định là Cơ Ngân rồi.
“Chạy đi đâu?”
Nhắc đến Cơ Ngân thì Cơ Ngân liền xuất hiện, hắn cầm Long Uyên xông ra khỏi mặt biển.
Theo sau hắn là vua Man đời thứ ba, cầm rìu chiến trên tay, vô cùng bá đạo.
Cảnh tượng đó rất thú vị.
Triệu Bân đuổi theo Đại Thiên Sư, vua Man đời thứ ba lại đuổi theo Triệu Bân, nhưng người xấu hổ nhất vẫn là Đại Thiên Sư.
“Sao lại không thể nhắm chuẩn được nhỉ?”
Triệu Bân lẩm bẩm, hết lần này đến lần khác.
Hắn đang nói đến việc Thiên Nhãn của mình không thể ngắm chính xác vào Đại Thiên Sư, hắn đang muốn Di Thiên Hoán Địa để bẫy người ta cơ, mượn tay của vua Man tấn công Đại Thiên Sư. Nếu kế hoạch chu toàn thì có thể bẫy chết được Đại Thiên Sư chỉ với một đòn.
Nhưng hắn không cách nào nhắm chuẩn được đối phương.
Hay nói cách khác, trên người đối phương có một lớp ánh sáng kỳ lạ bao phủ, có tác dụng đánh lệch hướng của Thiên Nhãn. Nếu như hắn không thể nhắm chuẩn thì Di Thiên Hoán Địa sẽ có sai sót lớn, không chỉ tiêu hao thị lực mà còn gây ra rắc rối nếu chuyện không thành.
“Baka”
Đại Thiên Sư nghiến răng nghiến lợi, tốt xấu gì lão ta cũng từng là cảnh giới Thiên Võ, thế mà bây giờ lại bị một tên cảnh giới Địa Tạng truy sát, nhìn gương mặt già nua kia xem, trông “khíu chọ” ghê, một hồi đen một hồi tím, không biết vì tức giận hay là vì xấu hổ, bị đuổi giết như thế trước mặt hậu bối của nhà mình thì còn đâu là mặt mũi nữa.
Không được, lão ta phải tìm cơ hội lật lại tình thế mới được.
Khi đến một vùng biển, lão ta đột ngột đứng lại, vung cánh tay lên, một con rồng nước phóng từ dưới biển lên, gào thét.
Rồng nước là do bí pháp tạo nên, đôi mắt to của nó rất không an phận, còn có cả lôi điện phóng ra, cái miệng to lớn vừa há ra là đã xuất hiện một vùng kiếm khí đen ngòm.
“Một con rắn tí hi mà cũng muốn ăn ta sao?”
Triệu Bân hét lên lạnh lùng, dùng hồn ngự lôi điện, chém lên đầu rồng.
Đại Thiên Sư vung một tay lên trời, biến ra cả bầu trời sao, những vị tinh tú lấp lánh lại có khả năng hủy diệt, ánh sao ngưng tụ lại thành kiếm quang bá đạo, tấn công toàn bộ những đối tượng có mặt trên vùng biển đó.
“Biết cũng nhiều đấy!”