Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Triệu Bân không nói nhảm, bước thẳng vào trong.  

 

Nhưng hắn bị văng ra ngay lập tức, trong chùa có càn khôn, có trận pháp, là trận pháp phòng ngự biến thành hình thái của đức Phật ngồi xếp bằng, bao trọn lấy khuôn viên chùa. Vì hắn bước chân vào nên nó đã tự động hiện hóa, chẳng ngờ được đó lại là một tiên trận không hoàn chỉnh, hương hỏa của nhà phật là thứ dùng để duy trì trận pháp, và nhờ có niệm lực nên phật quang mới sáng chói như thế.  

 

“Đúng là đã chạy về chùa lại rồi!”  

 

Các khán giả chạy đến vừa lúc nhìn thấy Triệu Bân bị văng ra lại.  

 

Không có ai dám tiến về trước vì sợ trúng phải sóng dư âm năng lượng, ai cũng tìm chỗ nấp, người đứng trên đỉnh núi, kẻ đứng trên cây, mỗi người cầm một chiếc kính viễn vọng, ai cũng muốn xem thử, liệu Cơ Ngân có thể phá được trận pháp kia không.  

 

Keng…  

 

Triệu Bân rút kiếm, dùng phân thân tập hợp sức mạnh, thi triển Vạn Kiếm Quy Nhất.  

 

Đáng tiếc, chiêu lợi hại nhất của hắn cũng không làm gì được bức tượng Phật màu vàng đó, ngược lại mà chính hắn lại bị chấn đến gãy xương tay, tổn thương đến lục phủ ngũ tạng, hộc máu tươi, suýt chút là ngã xuống.  

 

“Rút lui đ!”  

 

Lại có giọng nói vọng từ trong chùa ra.  

 

Vẫn là phương trượng của Thiên Phật Tự, âm thanh như chuông đồng.  

 

Triệu Bân không trả lời, dùng phép độn đất.  

 

Tiếc là phật vàng phòng ngự quá tốt, hắn không thể chui vào được.  

 

Triệu Bân thử xuyên tường nhưng cũng không có tác dụng, đầu hắn đụng vào tường cứ ong ong lên.  

 

“Chỉ cho ta một con đường sáng đi nào!”  

 

Hắn lấy Bảo Liên Đăng ra rồi đốt lên.  

 

Ngọn lửa trong Bảo Liên Đăng chập chờn nhưng lại không chỉ ra được điều gì, mặc dù trận pháp không hoàn chỉnh nhưng niệm lực lại cuồn cuộn không dứt, với tình trạng này, dù chỉ ra được đường đi, Triệu Bân cũng không thể tiến vào.  

 

“Có ngon thì đừng có ra!”  

 

Triệu Bân hừ một tiếng lạnh lùng, cất Long Uyên và lấy xe nỏ ra.  

 

Hắn rất mạnh, chuyển một lần mấy ngàn chiếc ra ngoài khiến người xem ai cũng phải giật khóe môi. Chẳng trách ai cũng bàn tán nói Thánh Tử Thiên Tông là “cá tinh”, dưng hắn lại mang theo nhiều vũ khí chiến tranh đến thế, chiếc nào cũng có giá trên trời, không phải đại gia thì ai lại rảnh rỗi mang theo nhiều xe nỏ khi đi dạo như thế.  

 

Vù!  

 

Tiếng ù ù liên tục vang lên, hàng vạn mũi tên đồng loạt bắn ra.  

 

Cường nỏ điên cuồng công phá, đương nhiên cảnh tượng khá là hoành tráng.  

 

Có điều cũng chỉ dừng lại ở chỗ hoành tráng mà thôi.  

 

Dù xe nỏ của Triệu Bân nhiều và mạnh nhưng cũng không thể nào bắn phá được bức tượng Phật.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK