Ô Kim Tiên Võng bị phá huỷ, cũng cần thời gian khôi phục.
Đêm nay không hề yên bình, chỉ vì một tin tức đã truyền khắp bốn phương ngay trong buổi tối, tin gì đây? Chính là tin Cơ Ngân vẫn còn sống. Tất cả những người nghe được điều này đều cảm thấy kinh ngạc, người vào cấm địa Biển Chết vẫn có thể sống quay về sao? Người ở Nam Vực cảm thấy hết sức hoang mang, các vương triều lớn cũng hoảng sợ, sau đó, cả người đổ mồ hôi lạnh. Còn sống, tên yêu nghiệt Cơ Ngân ấy vẫn còn sống!
Đây chẳng phải tin tốt lành gì
Vậy nên, cao thủ ở các nước đã ám sát Cơ Ngân lúc trước lại tụ tập với nhau.
Hơn nữa, những người có mặt trong lần này còn có danh tiếng lớn hơn. Còn cả sát thủ của La Sinh Môn, nhận tiền nhưng chưa hoàn thành nhiệm vụ, vậy nên buộc phải tiếp tục liều mạng. Đúng là rất kỳ lạ, sao có thể thoát khỏi cấm địa Biển Chết chứ?
“Cái gì? Cơ Ngân vẫn còn sống?”
“Vô cùng chính xác, hiện giờ hắn đang ở đỉnh Thanh Vũ”.
“Thật sao?”
Thiên Tông vào sáng sớm vô cùng náo nhiệt, tiếng bàn luận liên tiếp vang lên, ngoại trừ chưởng giáo dòng chính và các cao tầng thực sự thì không ai biết được Cơ Ngân vẫn còn sống, cũng chẳng ai thực sự tin cho lắm.
Chính vì thế, rất nhiều người tập trung dưới đỉnh Thanh Vũ
Trăm nghe không bằng một thấy, gặp được người thật mới tin.
Tiếc là không ai lên được trên đỉnh núi.
Chưởng giáo có lệnh, bất kể ai cũng không được phép quấy rầy đỉnh Thanh Vũ.
Hơn nữa, đỉnh Thanh Vũ lúc này được canh giữ rất nghiêm ngặt. Không chỉ có những cấm chế vô cùng đáng sợ được sắp đặt mà còn không ít trưởng lão đạt tới Chuẩn Thiên ẩn núp. Xông lên thì cũng không thành vấn đề, chỉ là cần chuẩn bị tốt tâm lý chịu đòn mà thôi.
Trông vẻ mặt của các đệ tử, trưởng lão, ai ai cũng phô diễn đủ các loại hình biểu cảm, có vui mừng, có tức giận, cũng có cả kiểu bình chân như vại. Còn kẻ thù, e là sau này ngủ không ngon rồi.
Tin vui này có phần đáng sợ.
So với dưới núi, cảnh tượng ở trên núi lại yên bình hơn nhiều.
Khói lửa vần lượn.
Ai làm việc người nấy.
Đám người Thanh Dao thì bận rộn trong bếp.
Đám người Tô Vũ thì đứng dưới gốc cây, chen chúc nhau xem “khỉ”.
Còn Man Đằng chính là con khỉ đó, bị Triệu Bân đập cho một trận rồi treo lên cây.
Cuối cùng, mọi người vẫn không biết vì sao Triệu Bân lại đánh Man Đằng.
Có lẽ do nhìn tên này ngứa mắt.
Mấy cô gái được một trận cười thầm, nhất là Mục Thanh Hàn, đêm qua nàng ta trốn trong phòng nhìn thấy rõ mọi chuyện.
Thanh Dao hơi ngượng ngùng, dường như đoán ra được điều gì đó.
Người bình thản nhất vẫn là Triệu Bân.