Một lần hắn ngồi xuống luyện hóa mất mấy ngày.
Trong lúc đó dị tượng huyết mạch liên tục diễn hóa.
Dù chỉ là một cơ duyên nhỏ nhưng lại khiến cho hắn bắt được tạo hóa lớn.
Tạo hóa lớn của hắn chính là sự thay đổi của chân nguyên Tiên lực, lúc trước hắn có một phần chân nguyên chín phần Tiên lực, bây giờ thì phần chân nguyên cuối cùng cũng đã lột xác thành Tiên lực, năng lượng khí huyết dồi dào tới cực hạn.
Đúng là một lần niết bàn.
Đúng là không thể thiếu công sức của Đạo Linh Thiên Tâm Thảo.
"Thấy được không?", Nguyệt Thần chậm rãi nói.
“Ta đã nhìn thấy”, Triệu Bân nhắm mắt lại lộ ra ý cười, hắn có thể nhìn thấy cánh cửa Tiên, tuy rằng vẫn xa xôi nhưng lần này hắn đã nhìn thấy rất rõ ràng, đó là một cánh cửa vô cùng nguy nga rộng lớn, uy vũ cổ xưa, toát ra một nguồn năng lượng thần bí khiến cho người khác phải khát khao hướng tới.
Tới ngày thứ chín hắn mới mở mắt.
Trong khoảnh khắc hắn mở mắt ra thì trong mắt lại bắn ra kim quang.
Khi kim quang tan biến thì ánh mắt của hắn lại càng thâm thúy hơn trước rất nhiều.
"Quả nhiên chuyến đi này không vô ích".
Triệu Bân mỉm cười, hắn xoay người nhảy lên bầu trời sau đó lại lấy ra hồ lô rồi đi bộ dọc theo biển sao trời. Hắn có căng mắt ra nhìn cũng không nhìn thấy điểm cuối, càng không biết Hồng Trần lộ dài đến đâu.
“Tú Nhi, thần minh có thể đi qua con đường này được hay không?”, Triệu Bân hỏi.
"Có cửa lớn không đi, ai lại rảnh rỗi đi chui lỗ chuột?", Nguyệt Thần thản nhiên nói.
Khóe miệng Triệu công tử khẽ giật giật.
Thần minh đúng là thần minh, ngay cả hình tượng so sánh cũng sống động.
Hửm?
Trong lúc hắn đang nói thì lại nhìn thấy một luồng Tiên quang xẹt qua.
Triệu Bân đột ngột dừng chân, hai mắt hơi nheo lại, lúc đầu hắn tưởng là sao trời, nhìn kỹ thì mới nhận ra đó là một người từ sâu trong bầu trời đầy sao bay tới, toàn thân tỏa sáng như sao.
Triệu Bân sững sờ.
Có người trong Hồng Trần lộ?
"Là từ Tiên giới xuống", Nguyệt Thần lại thản nhiên nói.
Nghe xong, Triệu công tử liền hiểu ra: "Thì ra là thế".
Hồng Trần lộ là thông đạo của hai giới Tiên phàm, người phàm có thể thông qua nó lên Tiên giới thì Tiên cũng có thể thông qua nó hja phàm, nhưng theo suy nghĩ của hắn thì khó khăn giữa hai chuyện đó chắc chắn không giống nhau, người phàm muốn từ đó lên Tiên giới khó như lên trời nhưng Tiên thì nhất định có thể thoải mái từ đó hạ phàm.
Sự thật đã chứng minh suy đoán của hắn vô cùng chính xác.
Nhìn Tiên nhân kia chẳng có chút áp lực nào, giống như đang du sơn ngoạn thủy vậy.
“Tu vi của người đó thế nào?”, Triệu Bân trầm giọng hỏi.