Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Không chỉ có nơi mà Triệu Bân đang đứng thay đổi.  

             Nơi mà tất cả những kẻ xâm nhập vào di chỉ Ma vực đều đã bị thay đổi khiến cho tất cả phải vò đầu bức tai nếu như thay đổi thành một nơi an toàn thì tốt nhưng nếu như bị thay đổi thành nơi tràn đầy hung hiểm vậy thì thật thê thảm.  

             Mà những kẻ thê thảm như vậy thì có rất nhiều.  

             Như Nguyên Thương chính là một trong số đó hắn ta đã bị chuyển tới một vùng đầm lầy còn chưa kịp ra khỏi vùng đầm lầy thì đã bị quỷ đầm lầy công phạt còn Sở Vô Sương cùng Thiên Vũ vốn đang ở cùng với nhau thì lại phải bị chia tách Sở Vô Sương bị chuyển tới một sơn cốc cho nên tạm thời an toàn còn Thiên Vũ thì không may mắn được như thế hắn ta đã bị rớt vào một vực sâu tăm tối lúc này đang phải chiến đấu với ma quỷ bên trong vực.  

             Á!  

             Tiếng kêu la thảm thiết lại bắt đầu vang lên khắp nơi.  

             Đó đều là tiếng kêu la của những kẻ không may mắn bị chuyển tới nơi hung hiểm, còn có không ít kẻ đã chết trong tay của đám ma quỷ.  

             "Chết tiệt".  

             Cũng có rất nhiều người lớn tiếng văng tục khắp nơi.  

             Triệu Bân cũng đang văng tục thiên địa biến hóa khiến cho hắn trở tay không kịp, chuyển đến thảo nguyên này nhưng không còn nhìn thấy Tiểu Nhật áo đen cùng Thánh tử Ma sơn nữa chỉ một chút nữa thôi là hắn đã có thể giết chết bọn chúng không ngờ thiên địa biến hóa đột ngột khiến cho hắn không kịp bắn tên ra.   

             "Cơ Ngân, ngươi cứ chờ đó cho ông".  

             Tiểu Nhật áo đen và Thánh tử Ma sơn vừa thoát khỏi số chết, kẻ nào cũng nghiến răng nghiến lợi.  

             Bọn chúng nên biết ơn thiên địa biến hóa đột ngột, nếu không thì bọn chúng chắc chắn đã bị Cơ Ngân tiêu diệt.  

             Đại nạn không chết ắt có phúc.  

             Cứ chờ đó! Chờ bọn chúng khôi phục lại thì bọn chúng chắc chắn sẽ truy sát Cơ Ngân đến cùng.  

             …  

             "Bọn chúng đã đi đâu?"  

             Dưới ánh trăng mờ ảo, Triệu Bân chậm rãi bước đi.  

             Hắn đã hóa ra rất nhiều phân thân tản ra khắp bốn phương tám hướng tìm Tiểu Nhật áo đen và Thánh tử Ma sơn, hai kẻ đó đều đã bị thương đến mức thân tàn ma dại, đây là lúc rất dễ dàng để giết chết bọn chúng.  

             Tất nhiên, hắn cũng đang tìm Sở Vô Sương cùng Thiên Vũ.  

             Đáng tiếc, hắn đã tìm suốt một hai ngày cũng tìm không ra.  

             "Vận may của ta không còn nữa rồi sao?"  

             Triệu Bân lẩm bẩm trên suốt đường đi.  

             Lúc trước trên mảnh đất khô cằn hắn muốn bắn chết đám người Thi tộc thì lại gặp phải quỷ thụ yêu khổng lồ truy giết đã cứu đám người Thi tộc một mạng, lúc này hắn đang muốn bắn chết Tiểu Nhật áo đen và Thánh tử Ma sơn thì lại gặp thiên địa biến hóa cứu bọn chúng, những chuyện này khiến cho hắn không thể không nghĩ đối phương thật sự quá may mắn, vào những thời khắc mấu chốt thì hắn luôn luôn gặp biến cố xấu.  

             Hay nói đúng hơn thì dường như vận may của hắn đã không còn nữa.  

             Vận may đã chuyển từ hắn sang đối thủ của hắn.  

             Đây chẳng phải là chuyện gì tốt.  

             Nếu như hắn cứ liên tục gặp phải biến cố xấu như vậy thì cũng thật đáng lo ngại.  

             "Xem ra ngươi cũng không ngốc, còn có thể ngộ ra được điều này".  

             Nguyệt Thần chậm rãi nói, lời nguyền của thần đã gần như xóa sạch hết mọi vận may của Triệu Bân, cho dù hắn có gặp được cơ hội thì cũng sẽ gặp phải xui xẻo kèm theo, lần Cửu Vĩ thoát khỏi cơ thể của hắn chính là một ví dụ, biến cố xảy ra là do hắn, hắn muốn chạy cũng không thoát.  

             Số mệnh huyền diệu khó giải thích, còn cực kỳ tà hồ.  

             Ví dụ như chuyện của Vương Dương, Triệu Bân đã đụng độ hắn ta hai lần nhưng vẫn không giết chết được hắn ta, nếu không giết được một lần thì cũng không sao nhưng không giết được tận hai lần thì ắt sẽ sinh chuyện, sinh mệnh của Vương Dương chưa kết thúc cho nên cũng vô tình quấy nhiễu số mệnh của Triệu Bân.  

             Mặt khác, Vương Dương nay lại gặp được nhiều may mắn.  

             Triệu Bân dừng lại trên một ngọn núi.  

             Dưới ánh trăng, di chỉ Ma Vực đang rất không yên bình, động tĩnh của những trận đại chiến liên tục vang lên, đám ma quỷ vào ban đêm hoạt động hết sức sôi nổi, xuất quỷ nhập thần, nếu không cẩn thận thì chắc chắn sẽ bị bọn chúng giết chết.  

             Hí hí hí!  

             Trong lúc hắn đang trầm mặc quan sát thì tiếng cười của nữ nhân lại đột nhiên vang lên bên tai.  

             Triệu Bân vểnh tai lên nghe ngóng, xác định rằng mình không hề nghe nhầm, tiếng cười nữ nhân nghe lảnh lót như tiếng chuông, bên trong tiếng cười ẩn chứa một loại ma lực, cũng có thể nói là một loại độc dược khiến cho tinh thần của người nghe sa đọa vào trong đó.  

             "Là ai đang cười?"  

             Triệu Bân lẩm bẩm, không tìm ra được nơi phát ra âm thanh.  

             Thật lâu sau hắn mới mặc niệm tĩnh tâm quyết để bài trừ tạp niệm.  

             Nếu như hắn còn tiếp tục lắng nghe tiếng cười đó thì chắc chắn hắn sẽ mất trí.  

             "Lão đại, tìm ra rồi".  

             Có tiếng phân thân truyền đến, giọng nói tràn đầy vui mừng.  

             Triệu Bân vội vàng xuống núi thuận tiện còn kết nối tầm mắt với phân thân sau đó nhìn thấy một trận đại chiến người đang bị vây công chính là Sở Vô Sương, người vây công cô ta chính là người của Huyết Y Môn nhưng hắn cũng chỉ nhìn thấy Sở Vô Sương chứ không nhìn thấy Thiên Vũ, có lẽ bọn họ đã bị thiên địa biến hóa tách ra hoặc cũng có lẽ là Thiên Vũ đã bị tiêu diệt.  

             Phụt!  

             Trận đại chiến gây ra động tĩnh quá lớn dư chấn tràn lan đến chỗ phân thân khiến cho phân thân ngay lập tức bị chấn diệt.  

             Triệu Bân nhanh chóng phóng thẳng về hướng đó.  

             Đáng tiếc hắn đã tới muộn, tới nơi hắn chỉ nhìn thấy một mảnh rừng núi hỗn loạn cùng nhiều vết máu xung quanh nhưng không thấy ai, chắc chắn là Sở Vô Sương vẫn còn sống và thoát khỏi vòng vây nhưng cũng không biết cô ta đã đi đâu.  

             Bắt lực, hắn đành chọn một hướng để tiếp tục tìm kiếm.  

             ...  

             Thiên Tông, đỉnh Thanh Vũ.  

             Tối nay bầu không khí trên đỉnh Thanh Vũ vắng vẻ lạ thường.  

             Không có ai trong sân, tất cả đều ở trên lầu các.  

             Những người ngày thường vẫn hoạt bát hay phá phách như Tô Vũ, Kiếm Nam, Lăng Phi và Man Đằng lúc này đều đã nằm bẹp ở trên giường ngất đi, sắc mặt tái nhợt, hơi thở vô cùng yếu ớt, ngay cả trong giấc ngủ say mà máu vẫn chảy ra từ khóe miệng, chắc chắn trước đó bọn họ đã phải trải qua một trận đại chiến, hơn nữa còn gần như sắp bị đánh tàn phế.  

             Lâm Tà, Dương Phong và Vô Niệm cũng không khá hơn là bao, tất cả đều nằm bẹp trên giường, cho dù vẫn còn ý thức nhưng không thể cử động được.  

             Tất cả bọn họ đều bị Ân Minh đả thương.  

             Thanh Dao và những người còn lại đang luân phiên chữa trị cho bọn họ.  

             "Đỉnh Thanh Vũ không còn ai hay sao?"  

             "Xuống dưới đây nghênh chiến đi!"  

             "Một lũ rùa rụt cổ".  

             Mặc dù là ban đêm nhưng ở dưới chân núi cũng không yên bình, có rất nhiều tiếng chửi rủa đang vọng lên.  

             Từ trên bầu trời nhìn xuống có thể thấy dưới chân đỉnh Thanh Vũ có rất nhiều người tụ tập, có người đứng chửi rủa, có người đứng xem kịch, mà những kẻ đang chửi rủa khiêu khích tất nhiên là người của Ân Minh.  

             Về phần người đứng xem kịch thì chính là những đệ tử trung lập của Thiên Tông.  

             "Thảm, quá thảm".  

             Tiếng bàn tán vang lên không ngớt có rất nhiều người đang vừa bàn tán vừa chỉ trỏ lên đỉnh Thanh Vũ tất cả những người này đều biết tính khí của Ân Minh hắn ta là một kẻ hết sức nham hiểm xảo huyệt chỉ trách Cơ Ngân không có ở đây cho nên hắn ta mới xem bạn bè của Cơ Ngân là món khai vị để xử lí chờ xem khi Cơ Ngân trở lại thì sẽ còn có một màn đặc sắc hơn.  

             "Tạo phản rồi!"  

             Có đệ tử thầm lẩm bẩm, cảm giác lo lắng mãnh liệt dâng lên.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK