Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Triệu Bân đang đứng thẫn thờ, mất cả một đêm thì hoa Bồ Đề mới dung nhập được vào cơ thể của Liễu Tâm Như, nàng vẫn đang ngủ rất an tường, toàn thân được sương mây bao phủ, lông mi có đôi khi hơi rung động một chút nhưng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.  

 

"Như nhi".  

 

Hai chữ này không biết hắn đã gọi bao nhiêu lần.  

 

Mặc dù đến tận lúc này hắn vẫn không nghe thấy Liễu Tâm Như đáp lại nhưng hắn biết Liễu Tâm Như nhất định sẽ nghe thấy.  

 

Phía trước quan tài băng ngọc còn có một người khác.  

 

Người đó là Diệu Ngữ, hai mắt của cô ta vẫn trống rỗng như trước, chỉ khi có mặt Triệu Bân thì mới để lộ ra vài phần dịu dàng nhu tình, nét mặt của cô ta lạnh như băng, không hề nói gì, chỉ lẳng lặng đứng ở đó.  

 

Haiz!  

 

Nhìn thấy cảnh trên đỉnh núi, ai nấy đều thở dài.  

 

Triệu Bân có hai thê tử đã cùng hắn bái đường thành thân.  

 

Một người là Liễu Tâm Như ở thành Vong Cổ, trải qua biến cố thay cột đổi xà mà gả cho Triệu Bân thay tỷ tỷ.  

 

Một người là Diệu Ngữ, trải qua chuyện minh hôn trong mộ cổ tổ tiên mà gả cho hắn, mặc dù hôn lễ ít người biết đến như theo lời của Nguyệt Thần thì minh hôn cũng là thành thân chính thức.  

 

Nhưng hai thê tử của hắn, một người thì đang trầm miên không tỉnh, người còn lại thì chính là một xác sống.  

 

"Như nhi".  

 

Triệu Bân vẫn không ngừng gọi nhưng không dám lớn tiếng vì sợ quấy nhiễu đến Liễu Tâm Như.  

 

Thật lâu cũng không có tiếng đáp lại, hai trong mắt của Triệu Bân lúc này đã hằn đầy tơ máu, Tuệ Tâm Châu vô dụng, đan Tỉnh Thần vô dụng, chẳng lẽ ngay cả hoa Bồ Đề cũng vô dụng? Chẳng lẽ cả đời này Liễu Tâm Như cũng không thể nào thức tỉnh được?  

 

"Sẽ tỉnh".  

 

Đây là lời của Nguyệt Thần.  

 

Lực niết bàn của hoa Bồ Đề quả nhiên thần kỳ, đã giúp cho Liễu Như Tâm vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, lột xác sắp hoàn thành, chuyện tỉnh lại chỉ còn là vấn đề thời gian, ước chừng chỉ còn khoảng vài ba ngày.  

 

Đáng tiếc, lời của Nguyệt Thần không thể truyền được ra ngoài.  

 

Triệu Bân không nghe thấy nên tất nhiên không biết, nguyên nhân chính là vị không biết cho nên hắn mới cứ mãi kêu gọi thê tử không thôi.  

 

 

 

Chấp niệm của hắn quá nặng, khiến cho ngay cả Diệu Ngữ cũng bị ảnh hưởng, cô ta cũng ghé đầu vào quan tài băng ngọc mà khẽ gọi tên Như nhi.  

 

Người trong thành đều rất hiểu chuyện, không có ai quấy rầy bọn họ.  

 

Con mợ nó!  

 

Bỗng nhiên lại có tiếng tru tréo lên.  



Mấy người Lăng Phi đã tới rồi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK