Chưởng giáo Thiên Tông Dương Huyền Tông cùng đệ tử Hồng Uyên Linh Lung đều âm thầm nuốt nước miếng.
Những người khác lại càng không đáng để nhắc đến, tất cả đều đã chết lặng, ai cũng có thể tưởng tượng được cảnh tượng oai hùng đó.
Cả trăm vạn người bị thiên lôi đánh, thật đẫm máu làm sao!
Thánh tử Thiên Tông thật sự quá đáng sợ, một trận đánh giết chết hơn năm mươi vạn quân Đại Nguyên.
Choáng váng, tất cả những người có mặt đều choáng váng, nhất thời không phản ứng kịp.
Quả nhiên, cái tên đó đi tới đâu liền náo nhiệt tới đó.
Nhưng chuyện lần này thật sự đã quá lớn rồi.
"Ở đâu?"
"Biên quan đông nam".
"Không thể nào, chẳng phải ngày hôm qua hắn vẫn còn ở Thiên Tông sao?"
"Vô cùng chính xác".
Sau khi nghe được tin tức, cường giả của các quốc gia khác đang trà trộn ở Đế Đô cũng có thái độ cả kinh giống hệt như mấy người Dương Huyền Tông.
Không đợi đến khi bí ẩn được giải đáp thì lại càng có thêm nhiều tin tức chấn động dồn dập tới.
Đại Nguyên đại bại, hơn nữa còn tổn thất thảm trọng, trăm vạn hùng binh chỉ còn lại chưa tới phân nửa, lòng quân tan rã.
Người khác đã biết, sao hoàng tộc có thể không biết.
Quân thần chấn động, khiếp sợ không thôi, ngay cả hoàng phi cũng choáng váng đến mức không biết phản ứng thế nào.
Tin tức này như đã mọc cánh.
Chỉ trong nửa ngày, nó đã lan rộng khắp Thiên Tông, hoàng tộc, Đế Đô và các tòa thành cổ.
Mọi người nghe xong đều khiếp sợ.
Hơn năm mươi vạn hùng binh!
Không phải năm mươi vạn gà vịt, mà là năm mươi vạn võ tu!
Cảnh tượng đẫm máu như vậy, đều do Thánh tử Thiên Tông gây ra.
Vốn tưởng rằng chiến tích ở Ma vực đã là nghịch thiên.
Không ngờ sau đó vẫn xuất hiện thêm một chiến tích nghịch thiên khác.
Trăm vạn hùng binh bị thiên lôi đánh, cảnh tượng đó lớn như thế nào chứ!
"Không hổ là con r... ừm... là Thánh tử Thiên Tông".
Hoàng đế Đại Hạ đang ở biên quan nghe được tin này cũng suýt chút nữa lật bàn phấn khởi!
Có lẽ do quá phấn khích cho nên suýt chút nữa là ông ta đã nói ra hai chữ con rể.
Biên quan đông nam đại thắng làm phấn chấn lòng người.
Quân trấn thủ các biên quan lớn khác cũng đều lên tinh thần.
Đã nói Đại Hạ không phải là đất vô chủ, không phục thì cứ tới chiến đi!
Lấy một chọi tám, đánh các ngươi tới mức phải gào khóc quay về.
"Đáng chết".
Hoàng đế Đại Nguyên nghe được tin này thì như phát điên.
Trăm vạn đại quân, lớp chết, lớp bị thương! Vì muốn công phạt Đại Hạ, hoàng đế Đại Nguyên đã đẩy ra tiền tuyến một nửa binh lực của đất nước, không ngờ kết quả nhận được lại "đáng mừng" đến như vậy, tổn hại hơn năm mươi vạn quân, ngay cả thống soái cũng bị diệt, từ khi vương triều Đại Nguyên khai sinh tới nay chưa bao giờ bị đánh bại một cách thê thảm đến như vậy.
"Đây là tin tốt hay tin xấu chứ?"
Hoàng đế của bảy vương triều lớn còn lại nhận được tin tình báo thì đều vuốt râu, ẩn ý nói.