Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Còn có Thánh tử Ma quật Vương Dương, tuy rằng hắn ta trông có vẻ khoan thai nhưng khi nhìn thấy Ma kính thì trong mắt hắn ta cũng bùng lên ngọn lửa tham lam, binh khí do Ma quân đích thân tế luyện chắc chắn không có món nào tầm thường.  

             Ba người Triệu Bân cũng đã đuổi đến nơi và đang ẩn náu trên một đỉnh núi có cây cối rậm rạp bao phủ.  

             “Đó là một tấm kính”, Thiên Vũ dùng kính viễn vọng quan sát.  

             "Ma Tâm kính", Sở Vô Sương cũng đang quan sát và đưa ra một đáp án chính xác.  

             "Ma Tâm kính không phải đang nằm ở Ma cung sao?"  

             Triệu Vân lẩm bẩm, hắn đã từng xem qua bí quyển Ma gia, rõ ràng trong đó đã viết như vậy.  

             Bây giờ xem ra bí quyển Ma gia cũng không hoàn toàn chính xác, vẫn là câu nói đó, năm tháng trôi qua vật đổi sao dời, có rất nhiều bảo bối đều đã thất truyền, không còn để lại dấu tích.   

             "Làm ta còn tưởng đó là đan Bất Lão", Thiên Vũ cùng Sở Vô Sương tiếc nuối nói.  

             "Ở đây có thật nhiều yêu nghiệt".  

             Triệu Bân nhìn xung quanh rồi khẽ cau mày.  

             Quả nhiên những kẻ có thể bước vào di chỉ Ma vực đều không phải là hạng tầm thường, bên kia có rất nhiều kẻ có khí tức cường đại, mỗi một kẻ cũng không hề kém cạnh Thánh tử Ma sơn, phần lớn trong số đó hắn đều không thể nhìn ra lai lịch  

             Nhân gian ngọa hổ tàng long, đúng là có đủ mọi loại người.  

             Xem cục diện này, cho dù hắn có nhảy vào thì cũng sẽ bị đánh thành tro.  

             Hai tay không thể đánh lại bốn tay, huống chi ở đây còn có nhiều yêu nghiệt đến như vậy.  

             "Vương Dương".  

             Sau khi nhìn quanh, hắn lại nhìn thấy oan gia cũ.  

             Xem khí tức của Vương Dương thì chắc chắn là hắn ta đã đạt tới cảnh giới Địa Tạng và đã mạnh hơn trước không ít, nhưng Triệu Bân không biết đó là chân thân hay là phân thân của hắn ta, dù sao thì khoảng cách của hai người cũng quá xa khiến cho hắn không thể nhìn rõ.  

             Muốn xác định chính xác thì phải đánh nhau một trận mới biết được.  

             Nếu như đó là phân thân thì hắn không cần phải chạy nữa.  

             Ngoài Vương Dương thì hắn còn nhìn thấy rất nhiều bạn cũ khác, ví dụ như Thánh tử Ma sơn, Thánh tử Ma điện, tên Thi tộc thứ nhất, Tiểu Nhật áo đen, Thánh tử Huyết Y Môn, Nguyên Thương và người đàn ông mặc đồ đen của La Sinh Môn.  

             Ầm!  

             Trong lúc hắn đang quan sát thì chợt nghe thấy có một tiếng ầm ầm vang rền, một đỉnh núi khác lại vừa bị san bằng.  

             Lại có yêu nghiệt đáp xuống đỉnh núi, một kẻ áo đen có khí lực anh hãn.  

             Đó chính là Thánh tử Ma cung Ma Khôi.  

             Sự xuất hiện của hắn ta đã khiến cho ba Thánh tử còn lại đều phải cau mày, đồng thời cũng khiến cho lòng người bốn phía đều run sợ, chiến lực của hắn ta có thể không phải là mạnh nhất, nhưng bên trong cơ thể của hắn ta lại đang phong ấn một con quái vật.  

             Đó chính là Thái Thượng Hung Hổ.  

             Một khi Thái Thượng Hung Hổ nhảy ra ngoài thì không ai có thể đánh bại hắn ta ngoại trừ Đại Hạ Long Phi.  

             Triệu Bân cũng đang quan sát.  

             Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Ma Khôi.  

             Không thể không nói, hắn ta đúng là một nhân tài lớn.  

             "Đánh không lại".  

             Triệu Bân thầm lẩm bẩm, không phải hắn đánh không lại Ma Khôi, hắn chỉ đánh không lại Thái thượng Hung Hổ mà thôi.  

             Nếu như thật sự muốn xử lý hắn ta thì còn phải mời Đại Hạ Long Phi tới đây, nhưng cho dù cô ta có tới đây được thì cũng không chắc chắn có thể đánh bai được Ma Khôi.  

             Dù sao Long Phi cũng chỉ còn lại một nửa sức mạnh Cửu Vĩ.  

             "Ma Tâm kính?"  

             Ma Khôi phớt lờ tất cả mọi người, chỉ nhìn chăm chú vào tấm Ma kính màu đen, sao hắn ta có thể không nhận ra vật của Ma quân được?  

             "Vật của Ma quân là thứ mà các ngươi có tư cách cầm hay sao?"  

             Ma Khôi cười lạnh, từng bước tiến lên.  

             Hắn ta vừa đáp xuống khỏi đỉnh núi thì đã gây ra một tiếng nổ vang, khí thế vô cùng bá đạo, ngoài ra còn có tầng tầng ánh sáng lan tràn ra ngoài khiến cho rất nhiều kẻ đang tranh giành bảo bối đều bị chấn bay, kẻ có nội tình yếu đều không thể đứng vững.  

             Lần này Ma Khôi còn chưa động tới Thái Thượng Hung Hổ, nếu như hắn ta thật sự dùng tới nó thì chỉ sợ tất cả mọi người ở đây đều sẽ bị chấn bay, dù sao trong số thế hệ trẻ từ hai mươi tuổi đổ lại làm gì còn ai có nội tình mạnh hơn Thái Thượng Hung Hổ?  

             "Chết tiệt".  

             Ba Thánh tử còn lại đều thầm mắng, Ma Khôi đã tới rồi thì bọn chúng còn có thể làm được gì nữa?  

             Đám người đang tranh giành bảo bối cũng đều trừng mắt nhìn Ma Khôi, con mợ nó ngươi từ đâu nhảy ra vậy?  

             Nhưng trừng mắt thì trừng mắt, cũng chẳng có ai dám có suy nghĩ xông lên công kích Ma Khôi.  

             Không phải đám người này sợ Ma Khôi mà là sợ Thái Thượng Hung Hổ bên trong cơ thể của hắn ta, một khi nó nhảy ra ngoài thì đất trời chắc chắn sẽ sụp đổ.  

             Phụt!  

             Trong khi đám người ở xung quanh còn đang quan sát thì Ma Khôi đã ra tay, một chưởng tiêu diệt một tên áo đen chỉ vì Ma Tâm Kính đang nằm trong tay của kẻ đó. Tên áo đen đã bị tiêu diệt cho nên Ma Tâm Kính cũng rơi xuống, bị Ma Khôi một tay tiếp được   

             Nếu như Ma Tâm kính nằm trong tay của kẻ khác thì kẻ đó chắc chắn cũng sẽ bị một chưởng tiêu diệt.  

             Lúc này không có ai dám ra tay, kẻ nào bị Ma Khôi nhắm trúng thì đừng mơ đến chuyện rời đi.  

             Ma Khôi vẫn phớt lờ tất cả, chỉ chăm chú nhìn Ma Tâm kính.  

             Chuyện vừa rồi chính là động thái răn đe của hắn ta, nếu như có kẻ nào dám xông lên tìm kích thích thì hắn ta cũng không ngại tàn sát hết tất cả.  

             "Bảo bối tốt".  

             Ma Khôi nhìn Ma kính bằng ánh mắt hừng hực lửa.  

             Càng nhìn Ma kính thì nét mặt của hắn ta lại càng thay đổi, bởi vì phía trên Ma kính đang chậm rãi nổi lên một đạo ma văn, mà Ma Tâm kính cũng bắt đầu tỏa ra ma quang cuồng bạo.  

             Ầm!  

             Sau đó lại có một tiếng nổ vang lên.  

             Bởi vì ma quang trên Ma kính đã phát nổ.  

             Cảnh tượng tiếp theo chính là máu tươi phun ra chói mắt, Ma Khôi đang ở gần Ma kính nhất cho nên cũng bị nổ nặng nhất, hắn ta bị nổ đến mức máu thịt văng ra đầm đìa rồi bay ngược ra ngoài, phun ra một cột máu cao.  

             "Chuyện này..."  

             Đám người xung quanh thấy vậy thì không khỏi choáng váng.  

             Bên trên Ma Tâm kính chắc chắn là có thiết lập cấm chế, một cấm chế cực kỳ bá đạo.  

             Mà điều này cũng không quan trọng.  

             Điều quan trọng là Ma Khôi đã bị nổ bay ra xa cho nên Ma kính bây giờ lại trở thành vật vô chủ.  

             Trong chớp mắt tất cả đều ngửa đầu nhìn theo hướng Ma kính bật ra, ánh mắt dán chặt vào Ma kính.  

             Trùng hợp làm sao, Ma kính lại văng lên đỉnh núi nơi Triệu Bân đang ẩn nấp.  

             Thấy vậy Triệu Bân liền biến sắc, cả Thiên Vũ và Sở Vô Sương cũng biến sắc.  

             Ma Tâm kính là bảo bối, nếu như có thể trộm được thì tốt, nhưng bây giờ nó mà rơi vào tay của bọn họ thì lại trở thành một củ khoai nóng bỏng tay, ngoại trừ Ma Khôi, bất cứ ai chạm vào Ma kính này cũng sẽ bị đám người kia vây công giết chết.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK