Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Vì thế hai người này lại bắt đầu tưởng tượng miên man: Dương Huyền Tông chòng ghẹo sư muội hả? Không thể nào! Bối phận còn cách biệt kìa?  

 

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bối phận không phải vấn đề.  

 

Ví dụ như câu chuyện của hoàng phi và con heo kia, đến giờ này vẫn còn được lưu truyền rộng rãi đó?  

 

“Anh bạn nhỏ, làm tốt lắm”.  

 

Trong rừng trúc, Triệu Bân liên tục cười khà khà.  

 

Linh Lung cứ dăm bữa nửa tháng lại đánh hắn, cách vài ngày lại treo hắn lên cây.  

 

Hiếm có khi được thấy cô ta chịu thiệt, sung sướng cõi lòng ghê!  

 

Tiểu Kỳ Lân mơ mơ màng màng kêu a á, lại gục xuống ngủ tiếp.  

 

Nửa đêm.  

 

Địa cung Đại Tế Ti.  

 

“Giết!”  

 

“Ta muốn hắn chết!”  

 

Ân Minh tỉnh rồi, hắn ta điên cuồng thét gào, tóc tai rũ rượi, mặt mũi dữ tợn, giống như một lệ quỷ. Hắn ta thua rồi, thua Cơ Ngân rồi! Lửa giận ngút trời đang gặm nhấm tâm trí hắn ta.  

 

“Đủ rồi!”  

 

Ân Trú “hừ” một tiếng, mặt mũi tái nhợt.  

 

Trông có vẻ như vì để cứu Ân Minh, lão ta đã tiêu hao khá nhiều sức lực.  

 

May mà cũng cứu được rồi.  

 

Còn về căn cơ bị nứt vỡ, lão ta có cách giúp hắn ta gây dựng lại.  

 

Lời của lão ta rất hữu dụng, Ân Minh thực sự im ắng hẳn.  

 

Nhưng sau khi lão ta rời đi, Ân Minh lại gào thét đứt ruột đứt gan như một con chó điên.  

 

“Hắn không phải Cơ Ngân”.  

 

Cửu Vĩ Hồ cũng ủ rũ không kém gì đột nhiên lên tiếng.  

 

Nghe vậy, Ân Minh đang phát điên bỗng dừng hẳn: “Không phải... Cơ Ngân?”  

 

“Đây mới là dung mạo thật của hắn”.  

 

Cửu Vĩ Hồ nói rồi lấy ra một bức họa mặt người, truyền cho Ân Minh.  

 

Ân Minh nhìn vào mà đồng tử co rút, gương mặt lộ rõ vẻ khó tin: “Triệu... Bân?”  

 

...  

 

Ánh sao lốm đốm, ánh trăng bàng bạc.  

 

Triệu Bân như người lữ khách đi dạo trong khu rừng.  

 

Nhưng hắn không hề rảnh rỗi, hắn đang nghiên cứu trận pháp không gian. Nếu muốn ra ngoài, phải tìm được kẽ hở.  

 

“Tiểu tử!”, Hắc lão đầu lại gọi.  

 

“Hửm?”, Triệu Bân hờ hững đáp một câu.  

 

“Hay là lão phu và Kỳ Lân của ngươi... kết bái nhé?”, Hắc Huyền lão đạo cười khà khà.  

 

“Hai ta làm lão nhị lão tam cũng không phải không được”, Bạch Huyền lão đạo vuốt râu.  

 

Triệu Bân nghe xong chỉ liếc xéo.  

 

Liêm sỉ của hai lão già này hình như rụng đầy đất rồi.  

 

Kết bái em gái ngươi ấy, là muốn trích máu của Tiểu Kỳ Lân chứ gì!  

 

Hắn không để tâm, lấy đàn đá ra.  

 

Mục đích rất rõ, dùng khúc đàn để phá trận.  

 

Keng...!  



Tiếng đàn du dương nhanh chóng vang lên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK