Thanh niên áo vàng kêu rên, giọng nói trầm thấp đầy hào hùng.
Ánh mắt hắn ta dần xuất hiện thứ ánh sáng kì dị.
Tên này đúng là quái thai, có thể phá được tiên pháp của hắn ta.
“Ngươi, đủ tư cách để khiến bản tôn phải dồn hết sức”.
Thanh niên áo bào vàng nói với giọng lãnh lẽo, như lời tuyên án của trời cao, hắn ta vừa dứt lời thì mi tâm đã xuất hiện tiên văn cổ xưa, đó chính là thần thông thiên phú, có lẽ là loại cấm kỵ nào đó, uy áp và khí thế hắn ta lại được đẩy lên một tầm cao mới.
“Cực Đạo: Hắc Ám Diệt Thế”.
Cơ thể thanh niên áo vàng kia chợt run lên, có thể nói là ý trên mặt chữ, cả bầu trời bỗng hóa thành một màu đen tối, như tấm màn đen mờ mịt từ trên trời đè xuống, khí thế mênh mông cùng với sức mạnh tuyệt diệt, nuốt chửng mọi sự sống, bao trùm lấy ánh sáng.
“Kiếm đâu”.
Triệu Bân vươn tay, Long Uyên như một vầng sáng từ chiếc nhẫn ma bay ra, nhẹ nhàng rơi vào tay hắn, tiên lực của hắn bùng nổ, lực huyết mạch mênh mông, rót hết vào, khôi phục kiếm uy chưa bao giờ đánh mất, tạo thành kiếm ý hủy diệt, một kiếm nghịch thiên, chém ngang bóng tối, trả lại ánh sáng cho chiến trường.
A…!
Thanh niên áo bào vàng khẽ rên lên, lùi từng bước về phía sau.
Ánh mắt hắn ta đầy kinh ngạc, sau đó thành hoảng hốt, tiểu tử này có được giác ngộ về kiếm ý rất sâu, vượt xa những gì hắn ta tưởng, hắn ta từng đánh rất nhiều đệ nhất thiên hạ đến tàn phế, nhưng đây là người đầu tiên có thể một kiếm chém ngang bóng tối của hắn ta.
Khoảnh khắc hắn ta hoảng hốt, một đạo kiếm quang đã tìm tới chỗ hắn ta.
Đó là Tru Tiên quyền của Triệu Bân, vẫn là kiếm ý vô tận, không sao cản được.
“Mấy món võ mèo quào”.
Thanh niên áo vàng hừ lạnh, chân giẫm lên thất tinh, thoải mái né đi, một chưởng đánh ra lốc xoáy đen ngòm, đó chính là pháp thuật không gian, có ẩn chứa lực không gian, cũng có khả năng xé rách của không gian.
Để giết được Triệu Bân, từng đòn từng đòn tung ra.
Thanh niên áo bào vàng khép hai tay thành hình chữ thập, mãnh mẽ khép kín lốc xoáy lại.
“Chỉ có từng đó mà đã đòi giết ta?”, Triệu Bân quát lên, lao vào lốc xoáy, như giao long lao vọt ra, Đại Suất Bi Thủ tung ta đánh cho thanh niên kia văng xa tám trăm mét.
“Được lắm”.
Thanh niên áo bào vàng nhe răng cười, đứng vững, một tay đánh thẳng lên trời.
Sau đó, tiếng long ngâm kháng hồn vang lên, một con rồng khổng lồ màu vàng từ trên trời rít gào bay xuống, cơ thể rồng mạnh mẽ, nguy nga như ngọn núi, miệng há to, ngọn lửa hư ảo bùng lên, lực diệt hóa vô tận, đôi mắt rồng cực lớn cũng không để yên, vầng sáng đen biến ảo hóa thành tia lửa điện đánh vào người hắn, Triệu Bân đã trúng hai đạo, thiếu điều bị chém hỏng cả người.
“Không cần biết ngươi là rồng hay là giun, nằm xuống hết cho ta”.
Triệu Bân tránh khỏi ngọn lửa, bay vọt lên trời, một kiếm chém bỏ đầu rồng, cả thân rồng cũng bị chém thành bảy tám mảnh.
“Tiên Pháp: Khô Diệt”.