Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lọt vào trong tầm mắt của hắn lúc này chính là hai bóng dáng xinh đẹp, một là Vân Phượng một là Liễu Như Nguyệt, bọn họ đã xuất quan. Đúng là không uổng công bế quan lâu như vậy, Vân Phượng đã lột xác, khí tức càng thêm nồng đậm, Liễu Như Nguyệt cũng thế, huyết mạch càng tinh túy, tu vi cảnh giới cùng nội tình cũng có sự tinh tiến.  

 

"Ta đã chờ ngươi rất lâu rồi".  

 

Triệu Bân hừ lạnh một tiếng rồi ngay lập tức khoác hắc bào lên.  

 

Dưới sự theo dõi của hắn, Vân Phượng cùng Liễu Như Nguyệt đang ngồi trên một con bạch hạc bay ra khỏi Thiên Tông. Không biết đã hơn nửa đêm mà bọn họ còn ra ngoài làm gì nhưng như vậy cũng rất tốt, có thể ám sát ở bên ngoài thì chắc chắn thần không biết quỷ không hay.  

 

"Lần này không ai có thể cứu nổi ngươi".  

 

Triệu Bân khoác hắc bào, lặng lẽ đi theo suốt dọc đường.  

 

Quác!  

 

Dưới ánh trăng, con bạch hạc lớn bay thật nhanh qua vòm trời.  

 

Vân Phượng ngồi khoanh chân yên lặng thiền định trên đó, Liễu Như Nguyệt thì đứng bên cạnh cô lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời đầy sao, cô ta đã ra ngoài quá lâu cho nên cũng cảm thấy nhớ nhà, rất muốn trở về thành Vong Cổ.  

 

Hửm?  

 

Khi đi qua một khu rừng, Vân Phượng đột nhiên mở mắt.  

 

Cảm giác của cô ta rất nhanh nhạy, cô ta đã ngửi được mùi nguy hiểm cho nên liền không khỏi cau mày, bất giác liếc mắt nhìn tứ phương, luôn cảm thấy trong bóng tối có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm.  

 

"Sư tôn, có chuyện gì vậy?"  

 

Liễu Như Nguyệt cũng cau mày ngoái đầu nhìn lại.  

 

Vân Phượng không trả lời, chỉ dán thêm vài lá bùa tốc hành lên thân bạch hạc.  

 

Keng!  

 

Kiếm minh vang lên, một luồng kiếm khí màu vàng đã từ sau lưng cô ta chém tới.  

 

Vân Phượng ngay lập tức đứng dậy, một tay kết ấn tạo thành tấm khiên hư ảo chắn trước mặt.  

 

Đáng tiếc, tấm khiên này chẳng có ích gì.  

 

Ở phía trước luồng kiếm quang màu vàng, tấm khiên yếu ớt như một tờ giấy đã bị luồng kiếm quang chém đôi.  

 

Phụt!  

 

Vân Phượng bị thương, bay ra khỏi lưng bạch hạc và rơi vào khu rừng tối. Có lẽ là do sức mạnh của luồng kiếm quang màu vàng quá mạnh cho nên ngay cả Liễu Như Nguyệt và bạch hạc cũng bị ảnh hưởng. Bạch hạc bay không ổn định còn Liễu Như Nguyệt thì không thể đứng vững rồi cũng từ trên trời rơi xuống, toàn thân dính đầy máu.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK