“Tổ hồn Hỏa Long?”
Lão tổ Bạch gia trông thấy mà nhận ra ngay.
Các lão bối hiểu biết sâu rộng cũng phải nheo mắt, trông có vẻ như họ đều biết nó là thứ gì. Đây là tổ hồn bảo vệ tộc Hỏa Long, do tổ tiên tộc Hỏa Long để lại, dùng máu tươi của tộc nhân để nuôi dưỡng. Nó không phải một con rồng thật, nhưng đáng sợ vô cùng, bởi vì đã được nuôi dưỡng không biết bao nhiêu đời.
Lão đạo Hỏa Long thê thảm vô cùng.
Trận chiến cùng Triệu Bân đã khiến lão ta bị đánh cho không phân biệt nổi Đông Tây Nam Bắc, tóc tai rũ rượi, toàn thân đầm đìa máu, không còn ra hình người. Ai biết thì biết lão ta là lão đạo tộc Hỏa Long, ai không còn biết còn tưởng là lệ quỷ.
Grào!
Tổ hồn Hỏa Long gầm gào, quấn quanh cơ thể lão ta.
Có được tổ hồn phù hộ, khí thế của lão ta đột ngột tăng vọt, nhờ được sức mạnh long hồn bồi đắp nên lão ta thậm chí còn khôi phục trạng thái như thời trai trẻ, long khí nóng rực che lấp bầu trời.
Đùng!
Triệu Bân đứng thẳng người, giẫm chân làm bầu trời rung chuyển.
Hắn cũng không phải vật trang trí, lập tức mở Kỳ Lân hóa.
Tiếng gầm gào của Kỳ Lân lập tức lấn át tiếng rồng ngâm khiến nhóm cường giả của thành Thiên Thu cũng không khỏi cảm thán. Trải qua kiếp thần thú, sức mạnh của tiểu thánh thú Kỳ Lân lại thoát biến rồi, mạnh tới mức này cơ đấy.
“Kỳ Lân?”
Lão đạo Hỏa Long trông thấy mà vô cùng chấn động.
Lão ta ngủ đông lâu quá rồi, chưa từng trông thấy Kỳ Lân, hôm nay lần đầu nhìn thấy Kỳ Lân hóa thì như một tên nhà quê trông thấy bàn ăn tràn ngập mỹ vị nhân gian, kinh ngạc từ trong ra ngoài.
Grào!
Khi lão ta nhìn sang thì Kỳ Lân hỏa của Triệu Bân đã thay đổi hình thái, biến thành Kỳ Lân hóa, hình người.
Từ xa nhìn lại, đó là một người khổng lồ cao chọc trời, tới cả lão đạo Hỏa Long cũng phải vô thức ngẩng đầu nhìn lên.
“Đại La Thiên Thủ!”
Triệu Bân hô lên đầy kiên định, bàn tay to che phủ bầu trời từ trên giáng xuống.
Chưởng này quá bá đạo, giống như núi Thái Sơn đè xuống đỉnh đầu, khí thế hùng hậu, còn chưa thực sự hạ xuống đã khiến đình đài lầu gác ở khu vực đó ầm ầm đổ sập, đến cả mặt đất rắn chắc cũng nứt ra từng tấc một. Gì mà lão đạo Hỏa Long, gì mà tổ hồn Hỏa Long, gặp phải một chưởng của hắn, tất cả đều không là gì.
Phụt!
Lão đạo Hỏa Long hộc máu, xương cốt vỡ vụn.
Tổ hồn Hỏa Long thì gào thét, ngay lúc trước vẫn còn ngời ngời phong thái, ngay sau đó, mình rồng nứt vỡ, khiến long khí cuồn cuộn cũng bị một chưởng này nghiền nát, hào quang từ tổ hồn cũng tiêu biến.
Grào!