Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ bổ đôi Tiên hải.
Khi hắn nhảy ra ngoài thì đã có một màn sương chắn trước mặt hắn ta.
"Không gian?"
Triệu Bân cau mày, hắn chắc chắn mình đã bị cuốn vào một không gian khác.
Chưa suy nghĩ nhiều, hắn đã vung tay chém một kiếm, nhưng kiếm uy của hắn lại bị một nguồn năng lượng vô hình hóa diệt, đừng nói là phá vỡ được không gian, ngay cả một chút lửa cũng không tạc ra được.
Hắn ta không chịu thua, lại liên tục chém vào không gian.
Nhưng tất cả mọi đòn công phạt của hắn đều không có tác dụng.
"Ngươi đừng uổng phí sức lực nữa".
Phía dưới lại đột nhiên truyền đến một giọng nói trẻ con.
Triệu Bân nhìn xuống thì mới thấy có một người đang ngồi khoanh chân ở bên kia, đó chính là đứa trẻ ba tuổi lúc trước.
"Đây là tử phủ của lão ta, có thể phá được từ bên ngoài nhưng từ bên trong thì không thể phá được", tên nhóc ba tuổi chống cằm nói, thần sắc của nó vô cùng uể oải, hiển nhiên là nó đã bỏ cuộc.
"Đây... là tử phủ sao?"
Triệu Bân từ trên trời nhìn xuống, tò mò quan sát xung quanh.
Tử phủ này tiến hóa từ đan hải, trở thành một tiểu thế giới bên trong cơ thể, chỉ có những Huyền Tiên tài năng mới có thể tu luyện được đến bậc này, như vậy cũng có thể tự xưng là Tử Phủ Huyền Tiên. Huyền Tiên cấp bậc càng cao thì tiểu thế giới này lại càng hoàn thiện, tất nhiên hoàn thiện bao nhiêu thì còn phải phụ thuộc vào thiên phú tự thân, nội tình căn cơ cùng những hiểu biết của Huyền Tiên đó về không gian.
Đúng là không ngờ.
Lão già mặc mãng bào vừa mới ra tay thì đã cuốn hắn vào tử phủ.
Tử phủ bình thường hắn chỉ cần một kích là có thể phá vỡ nhưng tử phủ này thì khác, lão ta đã bước được nửa chân vào cảnh giới động hư cho nên tiểu thế giới bên trong cơ thể cũng không bình thường, đúng là không dễ phá trừ phi hắn mở ra Tiên Nhân kiếp.
"Khí huyết thật là tinh thuần".
"Thảo nào lão già đó lại muốn bắt ngươi".
Đứa trẻ ba tuổi đứng dậy rồi bắt đầu giống như một con chó con ghé sát vào người Triệu Bân ngửi tới ngửi lui, đôi bàn tay nhỏ bé của nó cũng rất không an phận, có lúc thì chọc chọc Triệu Bân, có lúc thì nắn bóp Triệu Bân.
Cái gì đây?
Triệu Bân không quan sát xung quanh nữa mà quay lại nhìn đứa trẻ ba tuổi.
Tên nhóc này có vẻ rất thú vị, trong người mang huyết mạch đặc biệt còn tiềm tàng nguồn năng lượng khủng bố, sở dĩ nó có hình thái trẻ con là bởi vì huyết mạch đặc biệt của nó khiến cho tốc độ phát triển của nó chậm hơn người bình thường rất nhiều.
"Lão ta là ai, tại sao lại bắt chúng ta?"
Triệu Bân tóm lấy đứa trẻ ba tuổi rồi đặt nó ngồi trên mặt đất.
“Lão ta là lão đạo Vu Sơn”, đứa trẻ ba tuổi lại tiến lên ôm lấy chân của Triệu Bân, vừa ngửi ngửi vừa nói: “Lão ta muốn bắt chúng ta để luyện hóa bên trong tử phủ của lão ta. Lão ta thường xuyên làm chuyện này, chỉ cần bị lão ta đánh bại thì đều bị lão ta nhốt vào trong tử phủ để luyện hóa".
"Trên đời còn có chuyện thất đức vậy sao?"