Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đa tạ tiền bối đã tặng”.  

 

Ra khỏi khu rừng dưới đáy biển, Triệu Bân vái lạy.  

 

So với chủ nhân của khu rừng này thì hắn thấy cảm kích lão đầu trọc hơn.  

 

Nếu không nhờ lão trọc đầu đưa hắn đến đây, hắn cũng không gặp được nhiều cơ duyên như thế.  

 

“Lão đại, không chém nổi”, Long Uyên ho khan một tiếng.  

 

“Không chém nổi thì đừng chém nữa”, Triệu Bân nói rồi quay đi.  

 

Nếu đã là bảo bối tốt, lôi ra nghiên cứu một hồi rồi tính tiếp.  

 

Đợi hôm nào đó gặp lại lão trọc đầu, chưa biết chừng còn có thể kiếm được một ân tình.  

 

Hôm nay Diệp gia bị bao phủ bởi sự u ám.  

 

Có vị khách không mời mà đến đang tập trung ở đại điện Diệp gia, phải đến mấy chục người, toàn là cao thủ Động Hư, trong đó có vài người còn bước nửa chân vào cảnh giới Thái Hư, vô cùng huênh hoang.  

 

Đến chính cường giả của Hầu thị.  

 

Người đi đầu là đại trưởng lão Hầu Nguyên của Hầu gia.  

 

Ông ta dẫn một đám người tới đây không phải ngao du sơn thủy, mà là nhân lúc cháy nhà tới hôi của.  

 

Trận chiến ác liệt trước đó đã quét qua toàn bộ Bắc Cực Tinh, Diệp gia cũng là bên tham chiến, sáu phần sức chiến đấu đỉnh cao đã bỏ mạng trong chiến tranh, đến cả lão tổ Diệp gia chống đỡ cục diện cũng sống dở chết dở, bởi vì nguyên thần bị thương nặng nên tu vi giảm mạnh.  

 

Đả kích này khiến nguyên khí của Diệp gia tổn thương nặng nề, không còn vẻ huy hoàng của ngày xưa.  

 

Ngược lại, tuy Hầu gia cũng có thương vong, nhưng vô thưởng vô phạt, còn lâu mới thương tổn tới căn cơ. Quan trọng nhất là lão tổ của Hầu gia vẫn bình an vô sự, lúc này đây xét về căn cơ, họ tuyệt đối chèn ép được Diệp gia, đâu thể không nhân cơ hội này mà vơ vét.  

 

“Núi quặng của Diệp gia ở Thiên Nam thuộc về Hầu gia ta”, Hầu Nguyên điềm tĩnh nói, câu này không mang hàm ý thương lượng mà giống mệnh lệnh hơn, bởi vì họ đủ tư cách. Không cho? Thế thì tiêu diệt toàn bộ Diệp thị.  

 

“Ngươi đúng là bắt nạt người khác quá đáng”.  

 

Người hét lên là gia chủ Diệp Phong của Diệp gia, cũng chính là cha của Diệp Lan. Tuy ông ta đã bước được nửa chân vào cảnh giới Thái Hư, nhưng thương tích không nhẹ, nguyên thần bị thương nặng, dù bước nửa chân vào Thái Hư nhưng khí tức lúc này còn không bằng Động Hư cấp tám.  

 

Trưởng lão của Diệp gia chỉ lác đác vài người, cũng chẳng khá hơn là bao. Đừng nói là chống đỡ cục diện, đến cả đối đầu cũng tốn sức.  

 

Ở địa bàn của Diệp gia, ngay đại điện của Diệp gia mà tổng thể khí thế không bằng người ngoài, có thể thấy Diệp thị sa sút tới mức nào.  

 

“Diệp gia bây giờ có tư cách đàm phán cùng Hầu gia sao?”, Hầu Nguyên khẽ nhếch môi, tư thái kiêu ngạo: “Cứ phải đến đợi lão tổ nhà ta giá lâm thì không còn gì để thương lượng nữa đâu”.  

 

“Ngươi…”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK