Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

“Nhiều ngày không gặp, ngươi cũng đã phát triển không ít nha!”, Kiếm Nam cùng Tô Vũ tiến lên nói, một trái một phải xoay người Triệu Bân, nắn bóp cơ bắp của Triệu Bân, mỗi lần gặp lại hắn thì hai người lại cảm thấy bất ngờ hơn, vóc dáng của hắn dường như còn săn chắc hơn trước, khí lực càng lúc càng dồi dào, căn cơ lại càng lúc càng hùng hậu.  

 

"Nghe nói ở Đế Đô có đợt truy quét khách làng chơi ở thanh lâu hả?", Kiếm Nam ý vị thâm trường nói.  

 

"Nghe nói hình như trong số những người bị bắt còn có một người tên là Cơ Ngân", Tô Vũ nói thêm vào.  

 

“Nghe nói Cơ Ngân đó còn được Sở Vô Sương đích thân bảo lãnh cho ra ngoài”, Dương Phong tiếp tục xỏ vào một câu hết sức chuyên nghiệp.  

 

Mọi người nghe xong thì không khỏi phì cười.  

 

Chỉ có Mục Thanh Hàn là bất giác cau mày liếc nhìn Triệu Bân, trong đôi mắt đẹp còn bùng lên một ngọn lửa, xem ra nàng ta đã bế quan quá lâu cho nên mới bỏ lỡ tiết mục tuyệt vời, có người chạy đi thanh lâu ăn chơi trác táng, hơn nữa còn bị bắt ở thanh lâu, thậm chí còn để cho đại tiểu thư Sở gia đích thân bảo lãnh cho ra ngoài! Nàng ta hoàn toàn có thể tưởng tượng được tình huống đáng xấu hổ đó, tiểu sư đệ của nàng ta quả thật đáng giận!  

 

"Nói mãi có thấy chán không?"  

 

Triệu Bân liếc mắt nhìn đám người đang nói hươu nói vượn trước mặt, suốt ngày bắt hắn phải mang tiếng xấu.  

 

Câu chuyện chuyển hướng, tất cả mọi người đều lấy ra rượu ngon, đã lâu rồi bọn họ không được tụ họp như thế này.  

 

"Đã nghe chuyện người của Triệu gia bị cướp chưa?"  

 

“Triệu gia nào?”, câu này là do Mục Thanh Hàn hỏi, nàng ta thực sự không biết.  

 

Tuy nàng ta không biết nhưng hầu hết những người có mặt đều biết, cho nên bọn họ đã bắt đầu kể lại rõ ràng cho nàng ta nghe.  

 

Sau khi nghe xong thì Mục Thanh Hàn lại cau mày, thực sự nàng ta đã bế quan quá lâu cho nên đã bỏ lỡ quá nhiều thứ.  

 

“Dám chống đối Tử Y Hầu, thực sự quá ghê gớm!”, Kiếm Nam thổn thức nói.  

 

"Ta cũng chưa bao giờ nghe nói có người thứ hai dám làm ra chuyện như vậy", Tô Vũ cũng tặc lưỡi.  

 

“Nghe sư phụ của ta nói chuyện đêm đó diễn ra rất ầm ĩ”, Tử Viêm nhấp một ngụm rượu rồi nói tiếp: “Đã hơn một tháng mà lệnh truy nã vẫn còn dán ở khắp nơi, mà lệnh truy nã bắt mắt nhất chính là của cái tên Triệu Bân đó”.  

 

“Tiền thưởng cũng đã được nâng lên chín ngàn vạn lượng rồi”, Dương Phong bật cười không ngừng.  

 

"Ta còn nghe nói Ngụy Đằng đã bị tiêu diệt ngay trước cửa nhà, Ngụy gia đang đi khắp nơi truy bắt hung thủ".  

 

"Thời buổi rối ren, không có việc gì thì cũng nên ít đi ra ngoài một chút".  

 

Mọi người rôm rả nói chuyện, ta một câu ngươi một câu không dứt.  

 

Triệu Bân im lặng, Xích Yên, Lâm Tà và Thanh Dao cũng im lặng, đêm đó nguy hiểm đến mức nào chỉ có bọn họ biết rõ, nói cửu tử nhất sinh cũng không đủ để diễn tả, may mà Triệu gia vẫn bình an vô sự, không uổng công bọn họ mạo hiểm chạy đến cứu.  

 

"Uống!", Triệu Bân nâng chén.  

 

Khó khăn lắm mới có thể quay lại đây, đêm nay không say không về.  



Say sưa hết đêm nay thì hắn lại phải xuống núi làm chính sự, hắn còn phải bắt cóc đòi tiền chuộc, trước giờ hắn đã bị hành đủ thảm rồi, hiếm khi mới có cơ hội trả đũa, Ngô Khởi chẳng qua cũng chỉ là món khai vị mà thôi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK