Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Lão ta đi rồi, Triệu Bân mới ôm ngực.  

 

Đau quá!  

 

Đau lòng quá.  

 

“Coi chừng Ân Trú”, hoàng phi thờ ơ nói.  

 

“Nếu ta bị lão ấy tiêu diệt, tiền bối có báo thù cho ta không?”, Triệu Bân hỏi một câu.  

 

“Vậy cũng phải đánh nổi lão ta mới được”, hoàng phi hít một hơi thật sâu.  

 

Lời này được thốt ra khiến Triệu Bân phải nhướn mày.  

 

Hoàng phi Vũ Linh được xưng tụng là cường giả mạnh nhất trong thiên hạ mà không đánh nổi Ân Trú?  

 

Hoàng phi không nói rõ hơn, nhưng câu nói của bà ấy bao hàm rất nhiều thâm ý, bất giác phủ thêm một lớp màng thần bí lên người Ân Trú. Triệu Bân không biết, cũng không tin, Ân Trú mạnh đến thế sao?  

 

Mặt trời lặng lẽ ngả về Tây.  

 

Đến lúc này, hoàng phi mới gập sách cổ, ra khỏi ngự hoa viên như một cơn gió.  

 

Sau đó, bà ấy không quên gửi lại một câu thoảng qua: “Chớ đi lung tung trong hoàng cung”.  

 

“Đã rõ!”  

 

Triệu Bân thu dọn bí quyển, đi dạo một vòng quanh ngự hoa viên, tay chân còn không thành thật. Phàm là nơi nào hắn đi qua, kiểu gì cũng thiếu đi vài thứ, ví dụ như cây cỏ, loại này cũng trân quý, hắn nhổ cả gốc lẫn rễ, nhét vào trong chiếc nhẫn ma.  

 

Thấy ngự hoa viên không có ai, hắn còn lén lút chui vào một tòa lầu các.  

 

Nghe nói ngày thường hoàng phi vẫn nghỉ ngơi ở đây, chưa biết chừng bên trong ẩn giấu báu vật.  

 

Đùng! Binh! Á…  

 

Sau đó là những âm thanh như vậy.  

 

Khi chui ra, Triệu Bân phải chống tay vào eo, tóc tai rũ rượi, khóe miệng rỉ máu, trên vai còn có vết máu nhỏ như đầu ngón tay, trông bộ dạng này chắc hẳn là bị mũi tên nào đó đâm xuyên qua. Có trời mới biết bên trong lầu gác này có cấm chế, còn có không ít cơ quan. Hắn vừa tiến vào đã rơi ngay xuống một vực sâu, sau đó hứng chịu một trận nổ tanh bành.  

 

Tóm lại, đó là một cái bẫy.  

 

“Tiểu hữu, sao lại nhếch nhác thế này”.  

 

Cách đó không xa, bà lão mỉm cười hỏi han, người này là thị nữ kiêm thị vệ của hoàng phi, một cao thủ Chuẩn Thiên. Nụ cười của bà ta rất không bình thường, thấy Triệu Bân như vậy nhưng chẳng hề bất ngờ, chắc hẳn hắn đã tới nơi nào đó không nên tới.  

 

Quả nhiên hoàng phi dự đoán anh minh.  

 

Biết tên này không bao giờ ngoan ngoãn, bà ấy đặt cả cấm chế.  

 

“Ngã một cái thôi”.  

 

Triệu Bân cười khà khà, ngoái đầu chạy mất.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK