Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             "Ta biết ngươi sẽ tới mà".  

             Nhìn thấy Cơ Ngân, Sở Vô Sương thật sự rất mừng.  

             Cơ Ngân đã ở đây, cô ta cũng không cần phải chết nữa.  

             Nói thật, hình ảnh Triệu công tử xuất hiện anh hùng cứu mỹ nhân cũng không hề tao nhã một chút nào. Đáng ra hình ảnh này phải thật bá đạo khí phách, nhưng bây giờ hắn lại đang bò ra khỏi mặt đất giống như một con chuột nhắt.  

             Ầm! Ầm! Ầm!  

             Trong vài giây ngắn ngủi, đám người Huyết Y Môn đều đã ngã xuống đất.  

             Thánh tử Huyết Y Môn thì vẫn không sao, nội tình của hắn ta đủ mạnh mẽ, chỉ khẽ kêu lên một tiếng đau đớn.  

             Tình trạng của những tên khác thì không tốt được như vậy, Thần Long Vẫy Đuôi cũng không quá khủng khiếp nhưng Thần Long Vẫy Đuôi của Cơ Ngân thì khác, uy lực của nó rất mạnh, những kẻ có nội lực yếu thì ngoài hộc máu còn bị nứt rạn xương cốt.  

             “Cơ Ngân?”, Thánh tử Huyết Y Môn cau mày.  

             "Chờ một chút, để ta hộc máu trước cái đã".  

             Triệu Bân đỡ Sở Vô Sương dậy rồi phất tay nói với đám người kia.  

             Phụt!  

             Nói hộc máu liền hộc máu.  

             Hắn đã hộc máu một cách rất hung hãn.  

             Không còn cách nào khác, thương tích của hắn cũng rất nghiêm trọng.  

             Để có thể tới được đây thì hắn đã thi triển thuật triệu hồi hoán ngược không biết bao nhiêu lần, cũng bị vết cắt không gian cắt vào người không biết bao nhiêu lần. Cho dù hắn có Vạn Pháp Trường Sinh quyết thì cũng suýt bị vết cắt không gian cắt chết.  

             "Hôm nay có thu hoạch lớn rồi".  

             Nhận ra Cơ Ngân, hai mắt của Thánh tử Huyết Y Môn sáng rực lên, dường như đã bỏ Sở Vô Sương qua một bên. So với cháu gái của nữ soái thì cái tên này mới đúng là một bảo bối, đừng nói là hắn ta, ngay cả lão tổ Huyết Y Môn cũng rất muốn có được cái tên này, nếu như không phải e ngại Hồng Uyên thì lão tổ đã sớm chạy tới cướp người rồi.  

             Cho nên mới nói, hắn ta phải may mắn đến thế nào mới có thể gặp được Cơ Ngân trong di chỉ Ma vực này.  

             Hơn nữa lại còn gặp được một Cơ Ngân đang bị trọng thương.  

             "Tên kia đâu?"  

             Triệu Bân cuối cùng cũng đứng vững, bàn tay nhỏ lem luốc vẫn đang đỡ dưới chân Sở Vô Sương.  

             Nói hắn đỡ chân Sở Vô Sương cũng không đúng, chính xác thì hắn đang vịn vào chân của Sở Vô Sương để đứng vững.  

             Cũng may là hắn cho nên mới có thể chống đỡ được, bởi vì hắn có Trường Sinh quyết để dựa vào, đổi lại là người khác thì đã sớm bị chém thành bụi. Tuy hắn vẫn còn giữ được mạng nhưng thương tích đã rất thê thảm, vết thương do vết cắt không gian cắt phải rất khó hồi phục, một hai vết thì không nói làm gì nhưng quá nhiều như thế này rất khó để xử lí.  

             Hắn đang hỏi về Thiên Vũ.  

             "Ta không biết".  

             Sở Vô Sương lắc đầu, từ khi thiên địa biến hóa thì cô ta chưa gặp lại Thiên Vũ.  

             Nói thật ra thì cô ta còn có mộ dự cảm chẳng lành rằng Thiên Vũ có lẽ đã bị giết. Ở bên trong di chỉ Ma vực đi tới đâu cũng gặp kẻ thù, ngay cả cô ta còn bị đuổi giết đến mức suýt tự sát thì Thiên Vũ hơn phân nửa cũng không tốt hơn là bao.  

             "Đều trách ta".  

             Triệu Bân ho khan một tiếng nói, lúc đầu hắn chỉ nghĩ đến sự khổ sở của mình nhưng không nhớ tới sự khổ sở của hai đồng đội, một người bị thương chỉ còn nửa cái mạng, người còn lại sống chết chưa biết. Thực tế thì hắn cũng đã cố hết sức rồi, hắn đã đi tìm hai người suốt mấy ngày, trong mấy ngày này hắn nếu không phải đi tìm người thì phải đánh nhau, không phải đánh nhau thì chính là đi tìm người.  

             “Vẫn còn nói được thì tốt”, Thánh tử Huyết Y Môn âm hiểm cười nói.  

             "Thuấn Thân Tuyệt Sát".  

             Đáp lại hắn ta chỉ có tiếng gào to của Triệu Bân.  

             Tiếng gào phát ra quá đột ngột khiến cho tất cả, bao gồm Thánh tử Huyết Y Môn, đều phải lui lại phía sau. Cơ Ngân là một nhân tài, tuyệt chiêu đáng sợ nhất của hắn chính là Thiên Nhãn Thuấn Thân chém ra một kiếm tuyệt sát, làm gì có ai nghe thấy mà không sợ hãi.   

             Nhưng Triệu Bân vẫn chưa thuấn thân.  

             Hắn thật sự muốn thuấn thân nhưng ngặt nỗi đồng lực của hắn không còn đủ.  

             Sở dĩ hắn gào to tất nhiên là để hù dọa đối phương.  

             Hắn cần thời gian để khôi phục.  

             "Giết tên nào trước đây!"  

             Triệu Bân đảo mắt sang trái rồi lại đảo mắt sang phải, nhìn đám người phía trước một lượt.  

             Kẻ nào bị ánh mắt của hắn lướt qua đều cảm thấy toàn thân mất tự nhiên, chính xác mà nói thì còn lạnh toát cả sống lưng, rất sợ chỉ một khắc sau thì đầu mình đã rơi xuống đất. Nếu như Cơ Ngân dùng Thuấn Thân Tuyệt Sát thì chỉ một nháy mắt là đủ rồi.  

             "Đừng nghe hắn hù dọa, hắn không có đủ đồng lực".  

             Tên Huyết Y Môn thứ nhất liền nói ngay, hắn ta cũng có Thiên Nhãn.  

             Thiên Nhãn của hắn ta khác với những người khác, trời sinh nằm trong lòng bàn tay. Con mắt đỏ ngầu chuyển động cực nhanh, mặc dù hắn ta nhìn không ra nhưng Thiên Nhãn của hắn ta thì có thể nhìn ra và cảm nhận được trạng thái Thiên Nhãn của Triệu Bân.  

             Trên thực tế, việc này hắn ta đã sớm báo cho mọi người biết.  

             Tất nhiên, bọn chúng đều sợ Thuấn Thân Tuyệt Sát cho nên mới biến thành chim sợ cành cong.  

             "Có thể đi vào di chỉ quả nhiên đều là nhân tài".  

             Triệu Bân thở dài nói. Kể từ khi bước vào di chỉ Ma vực thì hắn đã gặp qua mấy Thiên Nhãn đều có thể cảm nhận được đồng lực của hắn, hắn rất biết người biết ta, ít nhất là vào lúc này thì lừa bịp cũng không có hiệu quả. Hắn không có đủ đồng lực nên cũng không thể thi triển Thuấn Thân Tuyệt Sát, sự hù dọa của hắn bây giờ nghiễm nhiên đã trở thành vật trang trí.  

             "Trì hoãn ắt sinh biến, giết".  

             Thánh tử Huyết Y Môn cũng lười nói nhảm, ngay lập tức ra lệnh động thủ.  

             Nhận lệnh, năm tên Huyết Y Môn tiến lên, sáu tên Huyết Y Môn còn lại lùi về phía sau. Đám tiến lên tất nhiên là để công phạt, còn đám lui về phía sau tất nhiên là để đánh phụ trợ. Bọn chúng đều đã kết ấn quyết thi triển thuật phong ấn, phối hợp vẫn ăn ý như trước, ngay cả Triệu Bân nhìn thấy thì cũng không dám tùy tiện lấy cứng đối cứng.  

             Mà tên Thánh tử chỉ đứng đó làm khán giả.  

             Tất nhiên hắn ta cũng không chỉ đứng đó xem kịch mà còn đứng đó để chờ thời cơ.  

             Đối với một kẻ như Cơ Ngân thì đánh lén có vẻ sẽ hiệu quả hơn.  

             Ầm! Ầm!  

             Trong lúc đó thì năm tên Huyết Y Môn đã đánh tới, nhất tề công phạt, kiếm quang, đao mang, chưởng ấn chằng chịt oanh tạc tới, khí thế cũng tương liên khiến cho uy lực càng thêm mạnh mẽ. Giống như trên chiến trường đều dựa vào số lượng binh lính nhiều tạo nên khí thế tương liên bộc phát ra đủ uy lực, cho dù là cường giả Chuẩn Thiên thì cũng sẽ bị uy lực của khí thế tương liên này làm cho suy yếu.  

             Ngày xưa vua Âm Nguyệt cũng đã bị đánh bại như thế.  

             Có cảnh giới Thiên Võ thì đã làm sao, uy áp Thiên Võ khủng bố như thế nhưng khi gặp thiên quân vạn mã liên hợp khí thế thì cũng tự nhiên sẽ trở nên suy yếu, ngay từ đầu đã bị trấn áp, không thể thi triển ra chiến lực cực hạn.  

             "Thiên Cang hộ thể".  

             Triệu Bân quát lớn, ngay lập tức triển khai phòng thủ.  

             Thiên can hộ thể như

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK