"Chuyện tầm thường này không đáng để Thánh tử đích thân ra mặt", trưởng lão thứ hai vội vàng nói.
“Thánh tử ta làm việc còn cần ông phải nhắc nhở hay sao?”, Lương Khâu lãnh đạm nói rồi biến mất nhanh như gió.
"Ra oai cái khỉ gì?", trưởng lão thứ hai thầm mắng trong lòng.
"Thánh tử đến thành Nam Thiên là để cầu hôn", một trưởng lão khác nói.
"Cầu hôn?"
"Là tiểu nha đầu Khương gia đó".
"Chuyện này thật thú vị".
Sau khi nói vài câu thì hai vị trưởng lão liền lần lượt cầm quyển danh sách lên.
Vấn Thế Tiên Tông đã chết hai đệ tử, họ cũng phải lập danh sách.
Nếu như Triệu Bân có ở đây thì mọi chuyện nhất định sẽ sáng tỏ bởi vì hai đệ tử đó đều bị hắn tiêu diệt.
Nhắc đến Triệu Bân thì hắn đã thu thập xong chiến lợi phẩm rồi rời khỏi chỗ đó, hắn chui vào một hang động rồi mới lấy ra túi trữ vật của thanh niên áo tím, bên trong ngoại trừ một thanh tiên kiếm thì chỉ có một ngọn cờ lớn màu đen cùng hai ba lá bùa và bảy tám trăm viên tiên thạch.
"Người ở đây".
"Ra ngoài không mang theo tiền hay sao?"
Triệu Bân hít sâu một hơi, hắn cho rằng giết một Huyền Tiên sẽ kiếm được không ít tài sản nhưng vài ba thứ này còn chưa đủ phí công phu của hắn. Nhưng nếu như hắn muốn bắt cóc tống tiền thì cũng không được, nơi này là Tiên giới, thuật triệu hoán ngược của hắn sử dụng ở đây chẳng có tác dụng gì.
"Lão đại".
Long Uyên rất tự giác bay vòng quanh thanh tiên kiếm kia.
"Nó là của ngươi".
Triệu Bân mỉm cười, tùy ý phất tay.
Chủ nhân đã lên tiếng thì Long Uyên tất nhiên là không khách khí, kiếm thể run lên nở rộ ánh sáng rồi mạnh mẽ cắn nuốt thanh tiên kiếm, tiên kiếm đã trở thành chất dinh dưỡng của nó, chỉ có điều có nhiêu đó thì nó ăn vẫn chưa đủ no.
"Thứ này rất tốt".
Triệu Bân cầm ngọn cờ lớn màu đen lên, lật qua lật lại xem xét.
Thứ này đúng là bảo bối, nhìn bí văn khắc trên nó chắc chắn là của một loại trận pháp cổ xưa, sau khi truyền vào Tiên lực thì có thể xuất ra lực hủy diệt, chỉ có điều hắn cũng không cảm thấy hứng thú cho lắm, chủ yếu là bởi vì dùng không tiện tay. Đợi khi hắn quay về thành Nam Thiên thì hắn sẽ mang nó đến chợ đêm để bán, có thể bán được giá tốt.
Sau khi cất ngọn cờ lớn màu đen vào trong thì hắn lại mang theo kiếm Long Uyên ra khỏi hang động.
Ban đêm trong rừng tối tăm mù mịt, cây cối núi non che khuất không lọt ra một tia sáng nào.
Hắn tìm đường đi thẳng vào sâu bên trong, đó là một nơi rất tốt để làm nhiệm vụ, hắn có thể ngửi được huyết tinh khí, chính là khí tức của yêu thú vô cùng bạo ngược, cẩn thận lắng nghe còn có thể nghe thấy được những tiếng gầm rít.
Không lâu sau.
Hắn đã đụng phải một yêu thú khổng lồ.