Các binh tướng của vương triều Hắc Long đang tấn công núi Thương Long nghe thấy tiếng ù ù thì bất giác quay lại nhìn.
Đập vào mắt là cảnh thương giáo ngập trời, đổ xuống như mưa.
“Chuyện này…”
Bất cứ ai nhìn thấy cũng phải ngây người ra.
Cường nỏ ở đâu ra thế?
Hơn nữa, số lượng còn nhiều đến vậy, bắn bừa sao?
“Tránh ra!”. Rất nhiều người hét lên.
Cần gì bọn chúng nói, ai cũng đã chạy đi trốn hết rồi.
Cường nỏ không phải vật tầm thường, sức đâm cực mạnh, đừng nói gì đến cảnh giới Địa Tạng, đến cả chân nguyên hộ thể và cơ thể của cảnh giới Chuẩn Thiên cũng sẽ bị đâm thủng ngay lập tức.
Đám đông đều là cao thủ võ đạo nhưng gần như không có ai dám đương đầu với cường nỏ, đó chẳng phải là một cây giáo bình thường mà bên trong nó còn có bùa nổ nữa, sau bùa nổ là đến kim độc. Bất luận trúng phải thứ gì thì cũng sẽ vô cùng đau khổ.
Ù!
Giáo rơi khắp trời….
Mặt đất bỗng chốc máu me lênh láng, bọn họ đều đang mải công phá núi Thương Long, có người nhìn thấy cường nỏ nhưng có người không nhìn thấy, có người trốn kịp nhưng có người lại né không kịp. Ai trốn kịp thì hên,
Ai không trốn kịp thì sẽ rất thê thảm, không biết có bao nhiêu người bị đâm thủng.
Những người có thể né được cường nỏ cũng chưa chắc có thể sống sót, sức sát thương của bùa nổ và kim độc phóng ra sau đó cũng không tầm thường, tránh được cường nỏ nhưng lại không tránh được bùa nổ, tránh được bùa nổ thì lại không tránh được kim độc, bọn họ trước sau gì cũng trúng một trong ba đòn tấn công.
A…
Tiếng la thảm thiết vang lên như tiếng oan hồn ai oán.
Giống như những gì Triệu công tử dự đoán, cảnh tượng đó rất đã mắt.
Quân địch đông nghìn nghịt bị nổ văng tứ tung, lúc bay lên vẫn còn ổn, nhưng đến khi rơi xuống đất thì thịt xương lẫn lộn, trong đó không thiếu cảnh giới Địa Tạng và cảnh giới Chuẩn Thiên.
Bùa nổ của Triệu công tử không phải bùa nổ tầm thường.
Còn kim độc do Triệu công tử tạo ra thì cũng không phải là loại bình thường.
Vũ khí tầm đó thì cực kỳ hữu dụng khi đánh số đông.
Thình thịch…
Long Phi trông thấy mà nuốt nước bọt.
Nếu không ai lại gọi nỏ là vũ khí của chiến tranh chứ, bởi vì nó quá hung mãnh. Bao nhiêu cường giả, chỉ cần châm ngòi bắn bừa một hồi là “thổi bay” cả đám rồi, gì mà tu vi võ đạo, gì mà căn cơ gốc rễ, gặp phải chiến xa cường nỏ dường như cũng biến thành đồ trang trí hết.
Chẳng trách!