Người ra tay không khỏi xấu hổ, trong mắt lộ vẻ giận dữ.
“Lui xuống, để ta!”
Vẻ giễu cợt trên mặt Phó Lăng Thiên biến mất, vẻ mặt hắn ta thoáng trở nên lạnh lùng, quát khẽ một tiếng, sau đó tấn công Lâm Nhất.
Oanh!
Hắn ta tiến lên một bước, khí thế trên người thoáng chốc tăng vọt, uy lực đáng sợ kéo đến.
Không ngờ tu vi của hắn ta là Huyền Võ tầng sáu đại viên mãn đỉnh phong, chỉ thiếu một chút nữa thôi, có thể thăng lên Huyền Võ tầng bảy bất cứ lúc nào, tu vi như thế thật sự rất đáng sợ.
“Ta từng nói với ngươi, Đại Tần đế quốc không phải do Lăng Tiêu Kiếm Các định đoạt, hôm nay ta không ngại nói lại lần nữa. Cho dù ngươi có địa vị đến mức nào ở Kiếm Các, chỉ cần đắc tội với liên minh Quân Tử thì sớm muộn gì ngươi cũng phải quỳ xuống như một con chó chết trước mặt ta!”
Dứt lời, Phó Lăng Thiên xông tới, xoè năm ngón tay, vung tay muốn chụp lên đầu Lâm Nhất.
Trước đây, Lâm Nhất vốn không hiểu hàm ý trong lời nói của hắn ta, nhưng sau khi biết đến hội Thanh Huyền từ Mai hộ pháp, hắn mới hiểu sau lưng liên minh Quân Tử này có đại hoàng tử chống lưng.
Trong Kiếm Các, đám người này sẽ không giết hắn cũng không dám giết hắn, nhưng bọn họ vẫn dám ra tay dạy dỗ hắn. Bình thường chỉ cần không vừa mắt ai, bọn họ cũng sẽ không chút kiêng dè, lúc nào cũng kiêu ngạo hống hách như thế.
Có rất ít người bọn họ không dám động vào.
Trong nháy mắt, Lâm Nhất lặng lẽ sử dụng Thất Huyền bộ, nhẹ nhàng lách người, thoải mái tránh thoát chưởng mang của đối phương.
“Ngươi nghĩ mình thoát được sao?”
Chưởng mang của Phó Lăng Thiên đánh vào không khí, hắn ta nhếch môi cười gằn. Bàn tay làm thành móng vuốt, nhanh chóng vung về phía cổ họng của Lâm Nhất, muốn túm lấy cổ hắn.
Hoạ Long Điểm Tinh!
Nhìn thấy không thể lui bước, Lâm Nhất chậm rãi giơ tay lên, một bức hoạ cuồng long mở ra, quyền mang nhanh chóng lao về phía móng vuốt hung ác kia.
Ầm! .
Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Quyền vuốt chạm vào nhau, tiếng nổ như sấm vang lên. Phó Lăng Thiên vô cùng bất ngờ, cho dù đối phương đang ở trước mặt hắn ta, nhưng sau khi đỡ một chiêu này, đối phương vẫn không bị làm sao cả.
“Lăng Tiêu Nhất Chỉ!”
Hắn ta tỏ vẻ giận dữ, hai tay khép lại thành kiếm đâm ra ngoài tựa như tia chớp, nhắm thẳng vào chỗ hiểm trước ngực Lâm Nhất.
Soạt!
Phó Lăng Thiên đâm hai ngón tay tới, cơ thể không ngừng chấn động, kiếm thế dâng lên, bóng người trở nên mờ ảo như mây bay trên trời, lơ lửng vô định. Kiếm mang ngưng tụ trên hai ngón tay vừa sắc bén vừa ngông cuồng, nhanh như tia chớp, khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không ít người lập tức thay đổi sắc mặt, Lăng Tiêu Nhất Chỉ này chính là một trong những bí thuật nổi tiếng nhất của Kiếm Các.
Phó Lăng Thiên không hổ là đệ tử nội môn thâm niên, am hiểu cả bí thuật, hơn nữa còn khá có thành tựu nữa.
Sự tàn nhẫn khi ra chiêu của hắn ta cũng khiến người ta hốt hoảng, chiêu thứ nhất đánh lên đầu Lâm Nhất, chiêu thứ hai thì muốn bóp cổ, chiêu trước mắt là đâm thẳng vào ngực Lâm Nhất.
“Lui xuống, để ta!”
Vẻ giễu cợt trên mặt Phó Lăng Thiên biến mất, vẻ mặt hắn ta thoáng trở nên lạnh lùng, quát khẽ một tiếng, sau đó tấn công Lâm Nhất.
Oanh!
Hắn ta tiến lên một bước, khí thế trên người thoáng chốc tăng vọt, uy lực đáng sợ kéo đến.
Không ngờ tu vi của hắn ta là Huyền Võ tầng sáu đại viên mãn đỉnh phong, chỉ thiếu một chút nữa thôi, có thể thăng lên Huyền Võ tầng bảy bất cứ lúc nào, tu vi như thế thật sự rất đáng sợ.
“Ta từng nói với ngươi, Đại Tần đế quốc không phải do Lăng Tiêu Kiếm Các định đoạt, hôm nay ta không ngại nói lại lần nữa. Cho dù ngươi có địa vị đến mức nào ở Kiếm Các, chỉ cần đắc tội với liên minh Quân Tử thì sớm muộn gì ngươi cũng phải quỳ xuống như một con chó chết trước mặt ta!”
Dứt lời, Phó Lăng Thiên xông tới, xoè năm ngón tay, vung tay muốn chụp lên đầu Lâm Nhất.
Trước đây, Lâm Nhất vốn không hiểu hàm ý trong lời nói của hắn ta, nhưng sau khi biết đến hội Thanh Huyền từ Mai hộ pháp, hắn mới hiểu sau lưng liên minh Quân Tử này có đại hoàng tử chống lưng.
Trong Kiếm Các, đám người này sẽ không giết hắn cũng không dám giết hắn, nhưng bọn họ vẫn dám ra tay dạy dỗ hắn. Bình thường chỉ cần không vừa mắt ai, bọn họ cũng sẽ không chút kiêng dè, lúc nào cũng kiêu ngạo hống hách như thế.
Có rất ít người bọn họ không dám động vào.
Trong nháy mắt, Lâm Nhất lặng lẽ sử dụng Thất Huyền bộ, nhẹ nhàng lách người, thoải mái tránh thoát chưởng mang của đối phương.
“Ngươi nghĩ mình thoát được sao?”
Chưởng mang của Phó Lăng Thiên đánh vào không khí, hắn ta nhếch môi cười gằn. Bàn tay làm thành móng vuốt, nhanh chóng vung về phía cổ họng của Lâm Nhất, muốn túm lấy cổ hắn.
Hoạ Long Điểm Tinh!
Nhìn thấy không thể lui bước, Lâm Nhất chậm rãi giơ tay lên, một bức hoạ cuồng long mở ra, quyền mang nhanh chóng lao về phía móng vuốt hung ác kia.
Ầm! .
Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Quyền vuốt chạm vào nhau, tiếng nổ như sấm vang lên. Phó Lăng Thiên vô cùng bất ngờ, cho dù đối phương đang ở trước mặt hắn ta, nhưng sau khi đỡ một chiêu này, đối phương vẫn không bị làm sao cả.
“Lăng Tiêu Nhất Chỉ!”
Hắn ta tỏ vẻ giận dữ, hai tay khép lại thành kiếm đâm ra ngoài tựa như tia chớp, nhắm thẳng vào chỗ hiểm trước ngực Lâm Nhất.
Soạt!
Phó Lăng Thiên đâm hai ngón tay tới, cơ thể không ngừng chấn động, kiếm thế dâng lên, bóng người trở nên mờ ảo như mây bay trên trời, lơ lửng vô định. Kiếm mang ngưng tụ trên hai ngón tay vừa sắc bén vừa ngông cuồng, nhanh như tia chớp, khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không ít người lập tức thay đổi sắc mặt, Lăng Tiêu Nhất Chỉ này chính là một trong những bí thuật nổi tiếng nhất của Kiếm Các.
Phó Lăng Thiên không hổ là đệ tử nội môn thâm niên, am hiểu cả bí thuật, hơn nữa còn khá có thành tựu nữa.
Sự tàn nhẫn khi ra chiêu của hắn ta cũng khiến người ta hốt hoảng, chiêu thứ nhất đánh lên đầu Lâm Nhất, chiêu thứ hai thì muốn bóp cổ, chiêu trước mắt là đâm thẳng vào ngực Lâm Nhất.