*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Keng!
Hàn quang bộc phá làm quầng trăng như vỡ vụn đầy đất, kiếm quang vút bay nhanh như chớp.
Khóe mắt Khuynh Nhược U thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, dùng thân pháp khéo léo tránh một kiếm khủng khiếp kia, nhưng khi nàng ta cật lực né tránh cũng đã đáp trả lại một quyền.
Oành oành!
Quầng trăng màu tím giữa không trung đóng băng lại thành từng mũi tên băng, phát ra tiếng ken két xé gió lau vùn vụt về phía Nguyệt Vi Vi.
Nguyệt Vi Vi thong dong điềm tĩnh đưa tay lên để lộ cổ tay trắng như tuyết, cầm ngọc tiêu nhẹ nhàng gõ giữa không trung.
Keng! Keng!
Tức thì vang lên tiếng tiêu văng vẳng, sóng âm đã bị tiêu trừ mất, hàng trăm mũi tên băng đang lao đến giữa chừng đã bị đánh vỡ vụn. Bất chợt, nàng ta xoay người bay vút lên không, trường y đỏ rực như hoa mẫu đơn tươi đẹp nở rộ, từng ngón tay thon dài nắm chặt ống tiêu xoay mấy vòng.
Oành oành!
Giữa lúc ống tiêu đang chuyển động đột nhiên tiếng tiêu lại vang lên, mỗi một đợt sóng âm lay động đều thành từng mảng lớn. Giống như ngàn cơn sóng lớn từng vòng một không ngừng đánh thẳng vào chân nguyên hộ thể trên người Khuynh Nhược U.
Ở giữa không trung, vòng hào quang màu tím của ánh trăng trên cao đang dần bị sóng âm làm phai mờ.
Sắc mặt mọi người khẽ biến, hoảng hốt không thôi, thành tựu về đạo Âm Luật của Nguyệt Vi Vi thật sự khó lường. Đây chỉ mới là chuyển động ngọc tiêu, vẫn còn chưa thổi, vậy mà đã tạo nên tiếng động âm tiết lớn đến thế này.
Tất cả những người trước đó xem thường đạo Âm Luật đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Con tiện nhân kia!
Sắc mặt Khuynh Nhược U đen kịt, thầm mắng trong lòng, xoay người giữa không trung hung tợn trảo đến.
"Tử Nguyệt Xuyên Tâm Trảo!"
Tử Nguyệt Tâm Kinh bao la vạn tượng, ngoại trừ công pháp còn ẩn giấu vô số võ kỹ siêu phẩm cấp Địa đứng đầu, bên trong còn chứa rất nhiều tuyệt kỹ người ngoài khó mà hiểu biết được.
Tử Nguyệt Xuyên Tâm Trảo này cũng là một trong số đó, chiêu thức này hết sức độc địa, chỉ trong phút chốc đã có thể đâm thủng ngực moi tim của đối thủ.
Leng keng!
Nàng ta đánh ra một trảo giữa không trung, lập tức xé nát hết thảy sóng âm, tay phải nhanh như chớp bất chợt tung chiêu Tử Tinh Cốt Trảo đánh về phía ngực Nguyệt Vi Vi. Dưới ánh trăng, tốc độ ra chiêu nhanh đến nỗi ngay cả tàn ảnh cũng không có, chỉ có tiếng xé gió chói tai rít gào thảm thiết.
Nguyệt Vi Vi cũng không xem thường, búng người bay lên không vung tiêu về trước cản lại.
Chân nguyên bị khuấy động, váy đỏ trên người phồng lên, trông giống từng cánh hoa khổng lồ chi chít nở rộ. Trong nháy mắt, những cánh hoa màu đỏ vô cùng tươi đẹp liền phủ kín đài Thăng Long, che chắn hết thảy ánh trăng rọi cả vùng trời.
Keng keng keng!
"Chết tiệt!"
Tốc độ kinh người của Khuynh Nhược U liền chậm lại, không chỉ thế, nàng ta trái lại còn bị trũng xuống không thoát ra được.
"Về!"
Nguyệt Vi Vi thấy vậy nhếch môi cười khẽ, tay trái chợt kéo nhẹ giữa không trung, liền thu về toàn bộ cánh hoa đang phủ kín đài Thăng Long. Giống như một đóa hoa đang nở rộ từng cánh dần dần khép lại, trong quá trình khép lại không ngừng chèn ép không gian hoạt động của Khuynh Nhược U.
Keng!
Hàn quang bộc phá làm quầng trăng như vỡ vụn đầy đất, kiếm quang vút bay nhanh như chớp.
Khóe mắt Khuynh Nhược U thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, dùng thân pháp khéo léo tránh một kiếm khủng khiếp kia, nhưng khi nàng ta cật lực né tránh cũng đã đáp trả lại một quyền.
Oành oành!
Quầng trăng màu tím giữa không trung đóng băng lại thành từng mũi tên băng, phát ra tiếng ken két xé gió lau vùn vụt về phía Nguyệt Vi Vi.
Nguyệt Vi Vi thong dong điềm tĩnh đưa tay lên để lộ cổ tay trắng như tuyết, cầm ngọc tiêu nhẹ nhàng gõ giữa không trung.
Keng! Keng!
Tức thì vang lên tiếng tiêu văng vẳng, sóng âm đã bị tiêu trừ mất, hàng trăm mũi tên băng đang lao đến giữa chừng đã bị đánh vỡ vụn. Bất chợt, nàng ta xoay người bay vút lên không, trường y đỏ rực như hoa mẫu đơn tươi đẹp nở rộ, từng ngón tay thon dài nắm chặt ống tiêu xoay mấy vòng.
Oành oành!
Giữa lúc ống tiêu đang chuyển động đột nhiên tiếng tiêu lại vang lên, mỗi một đợt sóng âm lay động đều thành từng mảng lớn. Giống như ngàn cơn sóng lớn từng vòng một không ngừng đánh thẳng vào chân nguyên hộ thể trên người Khuynh Nhược U.
Ở giữa không trung, vòng hào quang màu tím của ánh trăng trên cao đang dần bị sóng âm làm phai mờ.
Sắc mặt mọi người khẽ biến, hoảng hốt không thôi, thành tựu về đạo Âm Luật của Nguyệt Vi Vi thật sự khó lường. Đây chỉ mới là chuyển động ngọc tiêu, vẫn còn chưa thổi, vậy mà đã tạo nên tiếng động âm tiết lớn đến thế này.
Tất cả những người trước đó xem thường đạo Âm Luật đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Con tiện nhân kia!
Sắc mặt Khuynh Nhược U đen kịt, thầm mắng trong lòng, xoay người giữa không trung hung tợn trảo đến.
"Tử Nguyệt Xuyên Tâm Trảo!"
Tử Nguyệt Tâm Kinh bao la vạn tượng, ngoại trừ công pháp còn ẩn giấu vô số võ kỹ siêu phẩm cấp Địa đứng đầu, bên trong còn chứa rất nhiều tuyệt kỹ người ngoài khó mà hiểu biết được.
Tử Nguyệt Xuyên Tâm Trảo này cũng là một trong số đó, chiêu thức này hết sức độc địa, chỉ trong phút chốc đã có thể đâm thủng ngực moi tim của đối thủ.
Leng keng!
Nàng ta đánh ra một trảo giữa không trung, lập tức xé nát hết thảy sóng âm, tay phải nhanh như chớp bất chợt tung chiêu Tử Tinh Cốt Trảo đánh về phía ngực Nguyệt Vi Vi. Dưới ánh trăng, tốc độ ra chiêu nhanh đến nỗi ngay cả tàn ảnh cũng không có, chỉ có tiếng xé gió chói tai rít gào thảm thiết.
Nguyệt Vi Vi cũng không xem thường, búng người bay lên không vung tiêu về trước cản lại.
Chân nguyên bị khuấy động, váy đỏ trên người phồng lên, trông giống từng cánh hoa khổng lồ chi chít nở rộ. Trong nháy mắt, những cánh hoa màu đỏ vô cùng tươi đẹp liền phủ kín đài Thăng Long, che chắn hết thảy ánh trăng rọi cả vùng trời.
Keng keng keng!
"Chết tiệt!"
Tốc độ kinh người của Khuynh Nhược U liền chậm lại, không chỉ thế, nàng ta trái lại còn bị trũng xuống không thoát ra được.
"Về!"
Nguyệt Vi Vi thấy vậy nhếch môi cười khẽ, tay trái chợt kéo nhẹ giữa không trung, liền thu về toàn bộ cánh hoa đang phủ kín đài Thăng Long. Giống như một đóa hoa đang nở rộ từng cánh dần dần khép lại, trong quá trình khép lại không ngừng chèn ép không gian hoạt động của Khuynh Nhược U.