*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ở một nơi thế này mà lại có người có thể thăng cấp Thiên Phách, khí tức còn nặng nề như vậy, không yếu hơn các trưởng lão thâm niên của Huyền Dương Điện bao nhiêu, hình như là phương hướng của Kiếm Các”.
Tần Dương lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên, sau đó lập tức trở nên nghiêm túc.
“Chắc hẳn là vị Mai các chủ đang bế quan kia”.
Ánh mắt ông lão áo đen chợt loé, dù sao Kiếm Các cũng do Kiếm Vô Danh sáng lập, đến nay vẫn có cao thủ xuất ẩn.
“Có điều chuyện cần làm vẫn phải làm”.
Nhưng ánh mắt của Tần Dương lại cực kì kiên định, như thể có chuyện rất quan trọng cần phải đến Kiếm Các.
Sự cố chấp của Tần Dương khiến ông lão áo đen hơi bất đắc dĩ.
Ông ta ngẩng đầu nhìn tia kiếm quang ở phía xa kia, khẽ chau mày, Thiên Phách với khí tức này chắc chắn không phải kẻ yếu.
Họ đã hơi chủ quan trong chuyến đi lần này.
“Ngươi có chắc viên yêu đan đó vẫn còn không?”
Ông lão áo đen đột nhiên hỏi.
“Chắc chắn vẫn còn. Đó là một viên yêu đan cấp bậc vương giả, với cảnh giới của hắn thì không thể nào luyện hoá hoàn toàn được, ít nhất phải có cảnh giới Âm Dương viên mãn mới được”.
Vẻ nham hiểm chợt loé qua trong mắt Tần Dương, hắn ta lạnh giọng: “Sau khi con Hám Thiên Ma Viên đó bị ta đánh trọng thương đã may mắn thăng cấp thành yêu thú vương giả, tự dưng lại hời cho tiểu tử kia. Sau đó trong cuộc đại quyết chiến, các yêu nghiệt hàng đầu và nhân tài mới nổi khác hầu như đều tranh giành một viên yêu đan Thú Vương. Ta cố hết sức lại không giành được một viên nào. Dù thế nào thì ta cũng phải giành lại viên yêu đan vốn nên thuộc về ta”.
Hám Thiên Ma Viên đã thăng cấp thành yêu thú vương giả vào thời khắc sinh tử, đó là một con Thú Vương.
Yêu thú cấp bậc bá chủ vốn đã vô cùng quý hiếm, giá trị của nó lập tức tăng vọt. Trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp này, mục tiêu của các yêu nghiệt hàng đầu là giết một con Thú Vương, thu hoạch một viên yêu đan vương giả.
Một khi luyện hoá yêu đan cấp bậc vương giả, thực lực bản thân sẽ mạnh lên rất nhiều. Yêu sát vương giả ẩn chứa trong huyết mạch có lợi ích rất lớn đối với uy áp võ đạo.
Nó thậm chí có thể giúp đánh thức một loại ý chí võ học, làm cho thực lực thoát thai đổi cốt.
“Lạ thật, tại sao lúc đó ngươi không ra tay?”
Ông lão áo đen khó hiểu hỏi, nếu Tần Dương giải quyết ngay lúc ấy thì bây giờ đã không rắc rối thế này.
Tần Dương cười khổ: “Trưởng lão, có một chuyện ông không biết. Nghe nói Khuynh Nhược U của Tử Nguyệt Động Thiên từng bị người khác tát một bạt tai ở thành Thiên Lăng, mặc dù Tử Nguyệt Động Thiên đã đè chuyện này xuống, không để lọt ra ngoài quá nhiều tiếng gió, nhưng vẫn có một số tin đồn. Nghe nói chuyện đó có liên quan đến tiểu tử này, sau lưng hắn có Lạc Thuỷ thượng nhân chống lưng”.
“Thành Mộ Kiếm cũng nằm trong biên giới Lôi Châu, ta không dám chắc tin đồn này là thật hay giả, nhưng đến đế quốc Đại Tần, dù tiểu tử này có quan hệ với Lạc Thuỷ thượng nhân, ông ta cũng không với tay được xa như vậy”.
Tần Dương tạm dừng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, trầm giọng nói tiếp: “Với lại U Châu chung quy vẫn thuộc địa bàn của Huyền Dương Điện. Ta không tin Lăng Tiêu Kiếm Các sẽ dám chống đối Huyền Dương Điện!”
Dứt lời, hai người thi triển thân pháp lao về phía Kiếm Các với tốc độ nhanh như chớp.
...
Núi Hậu Sơn, Lăng Tiêu Kiếm Các.
Nhìn từ xa, thân pháp khó bề tưởng tượng kia nhìn như đang bay trên không trung.
“Ở một nơi thế này mà lại có người có thể thăng cấp Thiên Phách, khí tức còn nặng nề như vậy, không yếu hơn các trưởng lão thâm niên của Huyền Dương Điện bao nhiêu, hình như là phương hướng của Kiếm Các”.
Tần Dương lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên, sau đó lập tức trở nên nghiêm túc.
“Chắc hẳn là vị Mai các chủ đang bế quan kia”.
Ánh mắt ông lão áo đen chợt loé, dù sao Kiếm Các cũng do Kiếm Vô Danh sáng lập, đến nay vẫn có cao thủ xuất ẩn.
“Có điều chuyện cần làm vẫn phải làm”.
Nhưng ánh mắt của Tần Dương lại cực kì kiên định, như thể có chuyện rất quan trọng cần phải đến Kiếm Các.
Sự cố chấp của Tần Dương khiến ông lão áo đen hơi bất đắc dĩ.
Ông ta ngẩng đầu nhìn tia kiếm quang ở phía xa kia, khẽ chau mày, Thiên Phách với khí tức này chắc chắn không phải kẻ yếu.
Họ đã hơi chủ quan trong chuyến đi lần này.
“Ngươi có chắc viên yêu đan đó vẫn còn không?”
Ông lão áo đen đột nhiên hỏi.
“Chắc chắn vẫn còn. Đó là một viên yêu đan cấp bậc vương giả, với cảnh giới của hắn thì không thể nào luyện hoá hoàn toàn được, ít nhất phải có cảnh giới Âm Dương viên mãn mới được”.
Vẻ nham hiểm chợt loé qua trong mắt Tần Dương, hắn ta lạnh giọng: “Sau khi con Hám Thiên Ma Viên đó bị ta đánh trọng thương đã may mắn thăng cấp thành yêu thú vương giả, tự dưng lại hời cho tiểu tử kia. Sau đó trong cuộc đại quyết chiến, các yêu nghiệt hàng đầu và nhân tài mới nổi khác hầu như đều tranh giành một viên yêu đan Thú Vương. Ta cố hết sức lại không giành được một viên nào. Dù thế nào thì ta cũng phải giành lại viên yêu đan vốn nên thuộc về ta”.
Hám Thiên Ma Viên đã thăng cấp thành yêu thú vương giả vào thời khắc sinh tử, đó là một con Thú Vương.
Yêu thú cấp bậc bá chủ vốn đã vô cùng quý hiếm, giá trị của nó lập tức tăng vọt. Trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp này, mục tiêu của các yêu nghiệt hàng đầu là giết một con Thú Vương, thu hoạch một viên yêu đan vương giả.
Một khi luyện hoá yêu đan cấp bậc vương giả, thực lực bản thân sẽ mạnh lên rất nhiều. Yêu sát vương giả ẩn chứa trong huyết mạch có lợi ích rất lớn đối với uy áp võ đạo.
Nó thậm chí có thể giúp đánh thức một loại ý chí võ học, làm cho thực lực thoát thai đổi cốt.
“Lạ thật, tại sao lúc đó ngươi không ra tay?”
Ông lão áo đen khó hiểu hỏi, nếu Tần Dương giải quyết ngay lúc ấy thì bây giờ đã không rắc rối thế này.
Tần Dương cười khổ: “Trưởng lão, có một chuyện ông không biết. Nghe nói Khuynh Nhược U của Tử Nguyệt Động Thiên từng bị người khác tát một bạt tai ở thành Thiên Lăng, mặc dù Tử Nguyệt Động Thiên đã đè chuyện này xuống, không để lọt ra ngoài quá nhiều tiếng gió, nhưng vẫn có một số tin đồn. Nghe nói chuyện đó có liên quan đến tiểu tử này, sau lưng hắn có Lạc Thuỷ thượng nhân chống lưng”.
“Thành Mộ Kiếm cũng nằm trong biên giới Lôi Châu, ta không dám chắc tin đồn này là thật hay giả, nhưng đến đế quốc Đại Tần, dù tiểu tử này có quan hệ với Lạc Thuỷ thượng nhân, ông ta cũng không với tay được xa như vậy”.
Tần Dương tạm dừng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, trầm giọng nói tiếp: “Với lại U Châu chung quy vẫn thuộc địa bàn của Huyền Dương Điện. Ta không tin Lăng Tiêu Kiếm Các sẽ dám chống đối Huyền Dương Điện!”
Dứt lời, hai người thi triển thân pháp lao về phía Kiếm Các với tốc độ nhanh như chớp.
...
Núi Hậu Sơn, Lăng Tiêu Kiếm Các.
Nhìn từ xa, thân pháp khó bề tưởng tượng kia nhìn như đang bay trên không trung.