Có thể nói là trận thế khá lớn, chuyến đi đến thành Hỏa Vũ này, ngoài sự nguy hiểm của chính tòa thành đó thì dọc đường đi tới, có lẽ sơn mạch Hỏa Vũ cũng không yên bình, dù là nhóm Tần Phong không dám tách lẻ đi một mình.
Gặp phải thế lực Long Thành khác sẽ rất thiệt thòi. Kẻ dám đến thành Hỏa Vũ chắc chắn không phải hạng dễ chọc, con đường Thông Thiên này giết người đoạt bảo như mây, chẳng cần phải bàn đến đạo lý.
Ngoài ra, nói không chừng còn có thể gặp được kẻ tàn nhẫn nào khác từ Tinh Diệu thì sao.
Khu Thương Long này có rất nhiều kẻ nổi tiếng hung ác, tác phong làm việc như đám tán tu ở hạ giới vậy. Chuyên săn những kẻ yếu hơn mình, những người đó tàn nhẫn có tiếng, nếu biết được Nhật Diệu Chi Linh sinh ra, có lẽ họ cũng sẽ tranh thủ chạy tới.
Nhóm bọn họ gặp được rất nhiều võ giả trong thành Lôi Hỏa dọc đường đi, thấy họ dàn trận lớn như thế đều dừng lại quan sát.
“Quả nhiên, Tần Phong cùng dám cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất này đã biết được nơi có Nhật Diệu Chi Linh”.
“Hình như tên áo xanh kia chính là kẻ đã giết chết Phong Huyền, tên Lâm Nhất đúng không”.
“Chính hắn, người này khó lường dữ lắm, vừa xuất hiện đã giết chết Phong Huyền, chấn động cả thảnh Lôi Hỏa”.
“Có muốn qua đó xem thử không?”
“Chán sống lắm rồi hả, chẳng lẽ ngươi còn mạnh hơn cả Phong Huyền? Có khi chạy ra đó còn chẳng đủ tư cách làm vật hy sinh ấy chứ”.
Đoàn người đồng nghìn nghịt như thế, muốn tránh đi ánh mắt người đời cũng khó, trong đó đa số ánh mắt đều dừng lại trên người Lâm Nhất. Hình ảnh hắn giết chết Phong Huyền ngày đó được lan truyền đi theo xu hướng thần kỳ hóa, danh tiếng của hắn cũng dần lan xa trên vùng đất này.
Lâm Nhất cũng hơi bất ngờ, không ngờ chỉ giết chết một Phong Huyền thôi mà danh tiếng đã lan xa đến vậy.
Liễu Vân Hiên Vân giới nhíu mày, ánh mắt xuất hiện vẻ khó chịu.
Nhỏ giọng lầu bầu vài câu.
Nửa tháng trước hắn ta cũng đã nắm giữ được kiếm ý Thông Linh, danh tiếng lan xa. Nhất là khi tu vi của hắn ta còn chưa tới Thiên Phách tầng thứ nhất, có thể nói là danh tiếng ngất trời.
Lại không ngờ được rằng trên đời lại đột nhiên xuất hiện một Lâm Nhất.
Bán Bộ Thiên Phách đã tu thành kiếm ý Thông Linh, đoạt đi hết ánh hào quang thuộc về hắn ta.
“Liễu sư đệ đừng để bụng, người này cũng chỉ mới đến Bán Bộ Thiên Phách, ắt hẳn tư chất cũng không tới đâu, lại chẳng có công pháp Tạo Hóa thượng phẩm nào, chắc chắn không thể so được với đệ”.
“Đúng vậy. Đến khi sư đệ độ kiếp thành công rồi sẽ một bước lên mây, tu vi Thiên Phách tầng thứ nhất lại nắm giữ cả kiếm ý Thông Linh. Chuyến đi thành Hỏa Vũ này, chúng ta chắc chắn sẽ tạo nên uy danh của Hiên Vân giới, danh chấn Nhật Diệu Chi Địa!”
“Tư chất của Huyền Hoàng giới thì sao có thể so với Hiên Vân giới chúng ta được, sư đệ hoàn toàn không cần phải so bì làm gì”.
Đám người của Hiên Vân giới vợi vàng đi tới, cố tình nhỏ giọng nói.
Tần Phong nhìn thấy thế thì thầm than thở, hẳn là đám người này vẫn chưa biết. Kiếm ý Thông Linh của Lâm Nhất chẳng những tạo nên thành tựu, mà còn đạt tới cảnh giới đại thành, ví thiên phú của hắn như quái vật cũng không ngoa một chút nào.
Gặp phải thế lực Long Thành khác sẽ rất thiệt thòi. Kẻ dám đến thành Hỏa Vũ chắc chắn không phải hạng dễ chọc, con đường Thông Thiên này giết người đoạt bảo như mây, chẳng cần phải bàn đến đạo lý.
Ngoài ra, nói không chừng còn có thể gặp được kẻ tàn nhẫn nào khác từ Tinh Diệu thì sao.
Khu Thương Long này có rất nhiều kẻ nổi tiếng hung ác, tác phong làm việc như đám tán tu ở hạ giới vậy. Chuyên săn những kẻ yếu hơn mình, những người đó tàn nhẫn có tiếng, nếu biết được Nhật Diệu Chi Linh sinh ra, có lẽ họ cũng sẽ tranh thủ chạy tới.
Nhóm bọn họ gặp được rất nhiều võ giả trong thành Lôi Hỏa dọc đường đi, thấy họ dàn trận lớn như thế đều dừng lại quan sát.
“Quả nhiên, Tần Phong cùng dám cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất này đã biết được nơi có Nhật Diệu Chi Linh”.
“Hình như tên áo xanh kia chính là kẻ đã giết chết Phong Huyền, tên Lâm Nhất đúng không”.
“Chính hắn, người này khó lường dữ lắm, vừa xuất hiện đã giết chết Phong Huyền, chấn động cả thảnh Lôi Hỏa”.
“Có muốn qua đó xem thử không?”
“Chán sống lắm rồi hả, chẳng lẽ ngươi còn mạnh hơn cả Phong Huyền? Có khi chạy ra đó còn chẳng đủ tư cách làm vật hy sinh ấy chứ”.
Đoàn người đồng nghìn nghịt như thế, muốn tránh đi ánh mắt người đời cũng khó, trong đó đa số ánh mắt đều dừng lại trên người Lâm Nhất. Hình ảnh hắn giết chết Phong Huyền ngày đó được lan truyền đi theo xu hướng thần kỳ hóa, danh tiếng của hắn cũng dần lan xa trên vùng đất này.
Lâm Nhất cũng hơi bất ngờ, không ngờ chỉ giết chết một Phong Huyền thôi mà danh tiếng đã lan xa đến vậy.
Liễu Vân Hiên Vân giới nhíu mày, ánh mắt xuất hiện vẻ khó chịu.
Nhỏ giọng lầu bầu vài câu.
Nửa tháng trước hắn ta cũng đã nắm giữ được kiếm ý Thông Linh, danh tiếng lan xa. Nhất là khi tu vi của hắn ta còn chưa tới Thiên Phách tầng thứ nhất, có thể nói là danh tiếng ngất trời.
Lại không ngờ được rằng trên đời lại đột nhiên xuất hiện một Lâm Nhất.
Bán Bộ Thiên Phách đã tu thành kiếm ý Thông Linh, đoạt đi hết ánh hào quang thuộc về hắn ta.
“Liễu sư đệ đừng để bụng, người này cũng chỉ mới đến Bán Bộ Thiên Phách, ắt hẳn tư chất cũng không tới đâu, lại chẳng có công pháp Tạo Hóa thượng phẩm nào, chắc chắn không thể so được với đệ”.
“Đúng vậy. Đến khi sư đệ độ kiếp thành công rồi sẽ một bước lên mây, tu vi Thiên Phách tầng thứ nhất lại nắm giữ cả kiếm ý Thông Linh. Chuyến đi thành Hỏa Vũ này, chúng ta chắc chắn sẽ tạo nên uy danh của Hiên Vân giới, danh chấn Nhật Diệu Chi Địa!”
“Tư chất của Huyền Hoàng giới thì sao có thể so với Hiên Vân giới chúng ta được, sư đệ hoàn toàn không cần phải so bì làm gì”.
Đám người của Hiên Vân giới vợi vàng đi tới, cố tình nhỏ giọng nói.
Tần Phong nhìn thấy thế thì thầm than thở, hẳn là đám người này vẫn chưa biết. Kiếm ý Thông Linh của Lâm Nhất chẳng những tạo nên thành tựu, mà còn đạt tới cảnh giới đại thành, ví thiên phú của hắn như quái vật cũng không ngoa một chút nào.