*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lại là ba kiếm, kiếm ý của hắn chắc chắn không chỉ là Tiên Thiên đại thành, rốt cuộc Lâm Nhất còn cất giấu bao nhiêu con át chủ bài thế?”
“Ta đang nghi ngờ, dù gặp mười yêu nghiệt đứng đầu đợt trước, Lâm Nhất cũng chưa chắc không có cơ hội”.
Tất cả các nhân tài kiệt xuất trên khán đài đều vô cùng kinh ngạc.
Diệp Thanh Phong khác với những người mà Lâm Nhất đã thắng trước đó. Hắn ta là yêu nghiệt Bán Bộ Thiên Phách, tu vi này đã đủ để so sánh với Nam Hoa Thất Anh.
“Tam Vương Thất Anh chưa xuất hiện, có lẽ rất khó bảo đảm hắn sẽ giành chiến thắng liên tiếp một trăm phần trăm”.
Phong Vô Đạo thua trong tay Lâm Nhất thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói.
Hiện tại nhóm bốn và nhóm bảy còn ba cao thủ chưa đấu với Lâm Nhất, Tuyệt Trần và Tịch Phong không cần nhiều lời, cả hai người đều là cao thủ hàng đầu trong Nam Hoa Thất Anh.
Một người còn lại là Nhan Tử Thanh, hạng mười bốn bảng Long Vân đợt trước, thực lực ngang ngửa Ô Tiếu Thiên. Người này rất mạnh, chỉ là hắn ta đã nổi tiếng từ lâu, là cao thủ thế hệ trước, độ nổi tiếng thấp hơn Lâm Nhất.
Ban đầu Phong Vô Đạo cảm thấy nếu gặp Nhan Tử Thanh, Lâm Nhất chắc chắn sẽ thua, nhưng bây giờ xem ra Lâm Nhất vẫn có ít nhất bốn mươi phần trăm cơ hội thắng.
Về phần Phương Hàn Lạc, Phong Vô Đạo cảm thấy khả năng không cao lắm.
Trên hàng ghế Thiên Yêu Các, vẻ mặt Viêm Long Tử hơi khó coi, dù sao thì hắn ta cũng từng tuyên bố nếu Lâm Nhất không nhận thua sẽ chết rất thê thảm.
“Tiểu tử này cũng có chút bản lĩnh, nhưng nếu muốn tiến vào mười vị trí đầu vẫn là chuyện không có khả năng”.
Viêm Long Tử lạnh lùng nói, trong mắt có tia sáng lạnh loé qua.
Nguyệt Vi Vi hoàn toàn không quan tâm hắn ta, trên khuôn mặt yêu mị xuất hiện vẻ yên tĩnh hiếm có, nàng ta nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt dịu dàng.
Lâm ca ca đã trưởng thành.
Nàng ta còn nhớ tiểu tử ngốc nghếch trước đây chỉ mới cảnh giới Tiên Thiên đã dám liều mạng ngăn cản Bạch Lê Hiên để cứu mình, khi đối mặt với sự truy sát của Tư Tuyết Y, hắn thà nhảy xuống vực Âm Phong cũng không muốn đầu hàng.
Bản thân hắn ban đầu cũng không ngờ đến, chỉ mới hai năm đã bật lên nhanh như vậy.
Suy nghĩ mông lung, Nguyệt Vi Vi nhớ đến tất cả những lời nói thú vị ở vực Âm Phong, khoé miệng không kìm được khẽ thoảng ý cười.
Đợi đến khi Lâm Nhất quay trở lại lôi đài, khí Huyền Hoàng từ ngọc bội đeo bên eo hắn đã ngưng tụ thành từng viên từng viên Tinh Thần. Ánh sáng của Tinh Thần tràn cả ra ngoài, hóa thành từng luồng sáng khoác lên người Lâm Nhất, khiến hắn mang vẻ vô cùng thần thánh.
Nam Cung Vãn Ngọc của Bắc Tuyết Sơn Trang và Lý Mộ Bạch của Thiên Kiếm Tông đưa mắt nhìn nhau, đáy mắt đều lộ ra ý tứ tương đồng.
Trong khoá Quần long thịnh yến này, kiếm khách đáng được chú ý nhất ngoại trừ đối phương ra còn có thêm một người nữa.
“Lại là ba kiếm, kiếm ý của hắn chắc chắn không chỉ là Tiên Thiên đại thành, rốt cuộc Lâm Nhất còn cất giấu bao nhiêu con át chủ bài thế?”
“Ta đang nghi ngờ, dù gặp mười yêu nghiệt đứng đầu đợt trước, Lâm Nhất cũng chưa chắc không có cơ hội”.
Tất cả các nhân tài kiệt xuất trên khán đài đều vô cùng kinh ngạc.
Diệp Thanh Phong khác với những người mà Lâm Nhất đã thắng trước đó. Hắn ta là yêu nghiệt Bán Bộ Thiên Phách, tu vi này đã đủ để so sánh với Nam Hoa Thất Anh.
“Tam Vương Thất Anh chưa xuất hiện, có lẽ rất khó bảo đảm hắn sẽ giành chiến thắng liên tiếp một trăm phần trăm”.
Phong Vô Đạo thua trong tay Lâm Nhất thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói.
Hiện tại nhóm bốn và nhóm bảy còn ba cao thủ chưa đấu với Lâm Nhất, Tuyệt Trần và Tịch Phong không cần nhiều lời, cả hai người đều là cao thủ hàng đầu trong Nam Hoa Thất Anh.
Một người còn lại là Nhan Tử Thanh, hạng mười bốn bảng Long Vân đợt trước, thực lực ngang ngửa Ô Tiếu Thiên. Người này rất mạnh, chỉ là hắn ta đã nổi tiếng từ lâu, là cao thủ thế hệ trước, độ nổi tiếng thấp hơn Lâm Nhất.
Ban đầu Phong Vô Đạo cảm thấy nếu gặp Nhan Tử Thanh, Lâm Nhất chắc chắn sẽ thua, nhưng bây giờ xem ra Lâm Nhất vẫn có ít nhất bốn mươi phần trăm cơ hội thắng.
Về phần Phương Hàn Lạc, Phong Vô Đạo cảm thấy khả năng không cao lắm.
Trên hàng ghế Thiên Yêu Các, vẻ mặt Viêm Long Tử hơi khó coi, dù sao thì hắn ta cũng từng tuyên bố nếu Lâm Nhất không nhận thua sẽ chết rất thê thảm.
“Tiểu tử này cũng có chút bản lĩnh, nhưng nếu muốn tiến vào mười vị trí đầu vẫn là chuyện không có khả năng”.
Viêm Long Tử lạnh lùng nói, trong mắt có tia sáng lạnh loé qua.
Nguyệt Vi Vi hoàn toàn không quan tâm hắn ta, trên khuôn mặt yêu mị xuất hiện vẻ yên tĩnh hiếm có, nàng ta nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt dịu dàng.
Lâm ca ca đã trưởng thành.
Nàng ta còn nhớ tiểu tử ngốc nghếch trước đây chỉ mới cảnh giới Tiên Thiên đã dám liều mạng ngăn cản Bạch Lê Hiên để cứu mình, khi đối mặt với sự truy sát của Tư Tuyết Y, hắn thà nhảy xuống vực Âm Phong cũng không muốn đầu hàng.
Bản thân hắn ban đầu cũng không ngờ đến, chỉ mới hai năm đã bật lên nhanh như vậy.
Suy nghĩ mông lung, Nguyệt Vi Vi nhớ đến tất cả những lời nói thú vị ở vực Âm Phong, khoé miệng không kìm được khẽ thoảng ý cười.
Đợi đến khi Lâm Nhất quay trở lại lôi đài, khí Huyền Hoàng từ ngọc bội đeo bên eo hắn đã ngưng tụ thành từng viên từng viên Tinh Thần. Ánh sáng của Tinh Thần tràn cả ra ngoài, hóa thành từng luồng sáng khoác lên người Lâm Nhất, khiến hắn mang vẻ vô cùng thần thánh.
Nam Cung Vãn Ngọc của Bắc Tuyết Sơn Trang và Lý Mộ Bạch của Thiên Kiếm Tông đưa mắt nhìn nhau, đáy mắt đều lộ ra ý tứ tương đồng.
Trong khoá Quần long thịnh yến này, kiếm khách đáng được chú ý nhất ngoại trừ đối phương ra còn có thêm một người nữa.