*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn nhếch môi cười, có vẻ như Cung Minh đã có thu hoạch không nhỏ nhờ bình đan Huyền Âm mà hắn cho hắn ta.
Một lát sau, Lâm Nhất cố ý đi chậm lại, trung tâm hồ ở ngay phía xa xa, không cần phải vội vàng. Khi địa bảo thiên tài như hoa Huyền Âm xuất hiện chắc chắn sẽ xảy ra dị tượng, đến lúc đó sẽ không tránh khỏi một trận phong ba.
Mọi người nóng lòng chạy về phía trung tâm hồ, cũng không chú ý Lâm Nhất đã lặng lẽ theo sau.
Ở trung tâm hồ có ánh sáng nhàn nhạt dao động, linh khí nồng đậm như hoá thành thực thể, nước hồ tạo thành vòng xoáy linh lực, xoay chậm rãi như rất yên ả. Nhưng mọi người đều biết dưới vẻ ngoài yên bình này ẩn giấu mạch nước ngầm cực kì mãnh liệt.
Nếu bất cẩn sẽ bị nuốt chửng ngay tại chỗ.
Bỗng nhiên từng giọt mưa rơi xuống không hề báo trước. Rất nhiều người vội vàng dừng bước, đưa tay hứng những giọt mưa này, ngay sau đó họ mừng rỡ, vô cùng phấn khích.
“Trời đổ linh vũ!”
“Đây là dấu hiệu hoa Huyền Âm sắp hiện thế!”
Đám người đang chạy nhanh lập tức dừng lại, ngay cả ba người Dương Hùng cũng dừng lại trên mặt nước.
Linh vũ rơi như trút nước, càng lúc càng lớn, đám người đang tắm mình dưới linh vũ lại tỏ ra kinh ngạc. Khi linh vũ thấm vào, họ thậm chí không cần chủ động vận công, tu vi cũng bắt đầu chậm rãi tăng lên, khá là huyền diệu.
Ầm ầm!
Không lâu sau, vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ đột nhiên tăng tốc. Trước sự dao động này, mặt hồ lập tức rung động, những con sóng lớn cuồn cuộn kéo đến, linh áp tràn ngập giữa không trung dần mạnh lên.
Mưa to vẫn rơi, cuồng phong không ngừng khiến vùng không gian này khắc nghiệt có thể so sánh với bão tố trên đại dương mênh mông.
Nhưng rất nhiều đệ tử thư viện đứng trong đó đều nín thở tập trung, vẻ mặt hồi hộp, đang chờ đợi thứ gì đó.
Hô!
Một lát sau, từng tia sáng lạnh đột nhiên phát ra từ trên mặt hồ cuồn cuộn. Trong mưa to gió lớn, những tia sáng này đẹp như đom đóm, thu hút sự chú ý của mọi người.
“Hoa Huyền Âm!”
Ánh mắt đám người nín thở tập trung lập tức sáng rực lên, họ bắt đầu di chuyển.
Đám đông còn đang khá yên tĩnh một phút trước lập tức trở nên xôn xao, điên cuồng đuổi theo những đoá hoa Huyền Âm nở rộ trong mưa gió bão bùng này.
Nhưng ba người Dương Hùng chỉ lạnh lùng nhìn lướt qua, sau đó xông thẳng về phía vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ.
Mục tiêu của họ không phải những đoá hoa Huyền Âm sáu cánh bình thường này.
Trên không trung, một đoá hoa Huyền Âm bỗng dưng nhẹ nhàng bay về phía Bạch Vân.
“Hoa Huyền Âm bảy cánh!”
Nha đầu ngây ra một lúc mới phản ứng lại, vẻ vui mừng hiện lên trên mặt, hoa Huyền Âm bảy cánh tương đối hiếm gặp, ít khi mới được may mắn như cô nhóc.
Hắn nhếch môi cười, có vẻ như Cung Minh đã có thu hoạch không nhỏ nhờ bình đan Huyền Âm mà hắn cho hắn ta.
Một lát sau, Lâm Nhất cố ý đi chậm lại, trung tâm hồ ở ngay phía xa xa, không cần phải vội vàng. Khi địa bảo thiên tài như hoa Huyền Âm xuất hiện chắc chắn sẽ xảy ra dị tượng, đến lúc đó sẽ không tránh khỏi một trận phong ba.
Mọi người nóng lòng chạy về phía trung tâm hồ, cũng không chú ý Lâm Nhất đã lặng lẽ theo sau.
Ở trung tâm hồ có ánh sáng nhàn nhạt dao động, linh khí nồng đậm như hoá thành thực thể, nước hồ tạo thành vòng xoáy linh lực, xoay chậm rãi như rất yên ả. Nhưng mọi người đều biết dưới vẻ ngoài yên bình này ẩn giấu mạch nước ngầm cực kì mãnh liệt.
Nếu bất cẩn sẽ bị nuốt chửng ngay tại chỗ.
Bỗng nhiên từng giọt mưa rơi xuống không hề báo trước. Rất nhiều người vội vàng dừng bước, đưa tay hứng những giọt mưa này, ngay sau đó họ mừng rỡ, vô cùng phấn khích.
“Trời đổ linh vũ!”
“Đây là dấu hiệu hoa Huyền Âm sắp hiện thế!”
Đám người đang chạy nhanh lập tức dừng lại, ngay cả ba người Dương Hùng cũng dừng lại trên mặt nước.
Linh vũ rơi như trút nước, càng lúc càng lớn, đám người đang tắm mình dưới linh vũ lại tỏ ra kinh ngạc. Khi linh vũ thấm vào, họ thậm chí không cần chủ động vận công, tu vi cũng bắt đầu chậm rãi tăng lên, khá là huyền diệu.
Ầm ầm!
Không lâu sau, vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ đột nhiên tăng tốc. Trước sự dao động này, mặt hồ lập tức rung động, những con sóng lớn cuồn cuộn kéo đến, linh áp tràn ngập giữa không trung dần mạnh lên.
Mưa to vẫn rơi, cuồng phong không ngừng khiến vùng không gian này khắc nghiệt có thể so sánh với bão tố trên đại dương mênh mông.
Nhưng rất nhiều đệ tử thư viện đứng trong đó đều nín thở tập trung, vẻ mặt hồi hộp, đang chờ đợi thứ gì đó.
Hô!
Một lát sau, từng tia sáng lạnh đột nhiên phát ra từ trên mặt hồ cuồn cuộn. Trong mưa to gió lớn, những tia sáng này đẹp như đom đóm, thu hút sự chú ý của mọi người.
“Hoa Huyền Âm!”
Ánh mắt đám người nín thở tập trung lập tức sáng rực lên, họ bắt đầu di chuyển.
Đám đông còn đang khá yên tĩnh một phút trước lập tức trở nên xôn xao, điên cuồng đuổi theo những đoá hoa Huyền Âm nở rộ trong mưa gió bão bùng này.
Nhưng ba người Dương Hùng chỉ lạnh lùng nhìn lướt qua, sau đó xông thẳng về phía vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ.
Mục tiêu của họ không phải những đoá hoa Huyền Âm sáu cánh bình thường này.
Trên không trung, một đoá hoa Huyền Âm bỗng dưng nhẹ nhàng bay về phía Bạch Vân.
“Hoa Huyền Âm bảy cánh!”
Nha đầu ngây ra một lúc mới phản ứng lại, vẻ vui mừng hiện lên trên mặt, hoa Huyền Âm bảy cánh tương đối hiếm gặp, ít khi mới được may mắn như cô nhóc.