Chuyện những tưởng rất xa xôi, nhưng giờ nhìn lại, dường như cũng không xa đến mức không thể chạm đến, Lâm Nhất thả tay xuống, khẽ nói: “Nếu như lại lần nữa đụng phải trận Thái Cổ Phong Yêu thì hẳn là sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Với thực lực của ta hiện tại, dù là cảnh giới Thiên Phách tầng năm thì cũng có cơ hội thắng rất lớn”.
Lâm Nhất nắm chặt vỏ kiếm, cảm nhận rất rõ thực lực bản thân đã tăng lên khá nhiều.
Nói vậy thật ra cũng không tính là khiêm tốn, trên Thiên Lộ, có thể đạt đến cảnh giới Thiên Phách tầng năm thì chắc chắn không phải kẻ yếu.
Lại nói, càng về sau, sự chênh lệch giữa các cảnh giới sẽ ngày càng lớn, giữa ngũ đại khí hải và tam đại khí hải đã không phải là chênh lệch nữa rồi.
“Tam đại Giới Tử cũng không phải người bình thường, chắc chắn tu vi của bọn họ đều là Thiên Phách tầng năm, mà khí hải cũng được khắc thánh văn. Với nội tình tu vi của bọn họ, cộng thêm uy lực của Thánh Văn thì hẳn là có thể đối kháng với uy lực từ kiếm ý Thông Thiên của ta…”
Tuy kiếm ý Thông Thiên đã mạnh đến mức khoa trương, nhưng Lâm Nhất vẫn đủ tỉnh táo để phân tích, và không hề có ý khinh địch.
Phải chính thức tu luyện Nhật Nguyệt Thần Quyền, ta mới có đủ tự tin rằng bản thân vô địch!
Chỉ khi nắm giữ võ học Thánh Linh, Lâm Nhất mới thật sự yên tâm, mắt hắn lóe sáng, lộ rõ sự cơ trí.
Võ học Thánh Linh cộng thêm kiếm ý Thông Thiên đại thành, hiển nhiên, đó không chỉ đơn giản là một cộng thêm một, mà sẽ có sự biến hóa về chất, là loại biến hóa thoát thai hoán cốt.
Đến lúc đó, bất kể là Giới Tử hay bất kỳ yêu nghiệt nào khác, hoặc giả là kẻ địch mạnh giáng xuống từ đại thế thì Lâm Nhất cũng có niềm tin tất thắng.
Lâm Nhất vỗ nhẹ lên túi trử vật, hai miếng ngọc giản bay ra, một miếng đại biểu cho Nhật Diệu Thần Quyền, một miếng đại biểu cho Nguyệt Diệu Thần quyền.
Cả hai hoàn toàn dung hợp mới có thể tạo thành võ học Thánh Linh nguyên vẹn. Tạo Hóa chi thượng, Thần Thánh hữu linh.
Bịch!
Trái tim Lâm Nhất điên cuồng nảy lên, hắn đã đợi thời khắc này từ rất lâu rồi.
Có điều, võ học Thánh Linh cực kỳ đáng sợ, chỉ riêng việc tu luyện thôi cũng có khả năng gặp nguy hiểm đến độ mất mạng, cho nên Lâm Nhất rất cẩn thận, hắn không dám tùy tiện tu luyện, thậm chí ngay cả dung hợp cũng không dám thử.
Hắn sợ một khi dung hợp, bản thân sẽ không chịu nổi hấp dẫn mà mạo hiểm tu luyện.
Hắn đã đợi thời khắc này từ rất lâu rồi.
Bất kể là Nhật Diệu Thần Quyền hay Nguyệt Diệu Thần Quyền thì Lâm Nhất cũng đều tu luyện đến đẳng cấp vượt trên Tạo Hóa. Ở trong tay Lâm Nhất, uy lực của hai đại quyền pháp này đã vượt xa đến mức không phải võ học Tạo Hóa cấp Đế Giả có thể so sánh được.
“Dung hợp thôi!”
Trong mắt Lâm Nhất bắn ra hào quang, hắn cố gắng đè nén cảm xúc cuồng nhiệt trong lòng, lẩm bẩm nói.
Ầm!
Hai miếng ngọc giản phát ra vầng sáng nhật nguyệt, bắt đầu chuyển động trước mặt hắn với tốc độ cực nhanh, sau đó không ngừng va chạm, tương thích một cách hoàn mỹ và dần dần dung hợp thành một thể.
Tất cả chỉ phát sinh trong giây lát, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.
Xoạt!
Hào quang lóng lánh, một miếng ngọc giản mới tinh xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, ngọc giản tỏa ra ánh sáng đỏ như máu, trông vô cùng yêu dị.
Lâm Nhất nắm chặt vỏ kiếm, cảm nhận rất rõ thực lực bản thân đã tăng lên khá nhiều.
Nói vậy thật ra cũng không tính là khiêm tốn, trên Thiên Lộ, có thể đạt đến cảnh giới Thiên Phách tầng năm thì chắc chắn không phải kẻ yếu.
Lại nói, càng về sau, sự chênh lệch giữa các cảnh giới sẽ ngày càng lớn, giữa ngũ đại khí hải và tam đại khí hải đã không phải là chênh lệch nữa rồi.
“Tam đại Giới Tử cũng không phải người bình thường, chắc chắn tu vi của bọn họ đều là Thiên Phách tầng năm, mà khí hải cũng được khắc thánh văn. Với nội tình tu vi của bọn họ, cộng thêm uy lực của Thánh Văn thì hẳn là có thể đối kháng với uy lực từ kiếm ý Thông Thiên của ta…”
Tuy kiếm ý Thông Thiên đã mạnh đến mức khoa trương, nhưng Lâm Nhất vẫn đủ tỉnh táo để phân tích, và không hề có ý khinh địch.
Phải chính thức tu luyện Nhật Nguyệt Thần Quyền, ta mới có đủ tự tin rằng bản thân vô địch!
Chỉ khi nắm giữ võ học Thánh Linh, Lâm Nhất mới thật sự yên tâm, mắt hắn lóe sáng, lộ rõ sự cơ trí.
Võ học Thánh Linh cộng thêm kiếm ý Thông Thiên đại thành, hiển nhiên, đó không chỉ đơn giản là một cộng thêm một, mà sẽ có sự biến hóa về chất, là loại biến hóa thoát thai hoán cốt.
Đến lúc đó, bất kể là Giới Tử hay bất kỳ yêu nghiệt nào khác, hoặc giả là kẻ địch mạnh giáng xuống từ đại thế thì Lâm Nhất cũng có niềm tin tất thắng.
Lâm Nhất vỗ nhẹ lên túi trử vật, hai miếng ngọc giản bay ra, một miếng đại biểu cho Nhật Diệu Thần Quyền, một miếng đại biểu cho Nguyệt Diệu Thần quyền.
Cả hai hoàn toàn dung hợp mới có thể tạo thành võ học Thánh Linh nguyên vẹn. Tạo Hóa chi thượng, Thần Thánh hữu linh.
Bịch!
Trái tim Lâm Nhất điên cuồng nảy lên, hắn đã đợi thời khắc này từ rất lâu rồi.
Có điều, võ học Thánh Linh cực kỳ đáng sợ, chỉ riêng việc tu luyện thôi cũng có khả năng gặp nguy hiểm đến độ mất mạng, cho nên Lâm Nhất rất cẩn thận, hắn không dám tùy tiện tu luyện, thậm chí ngay cả dung hợp cũng không dám thử.
Hắn sợ một khi dung hợp, bản thân sẽ không chịu nổi hấp dẫn mà mạo hiểm tu luyện.
Hắn đã đợi thời khắc này từ rất lâu rồi.
Bất kể là Nhật Diệu Thần Quyền hay Nguyệt Diệu Thần Quyền thì Lâm Nhất cũng đều tu luyện đến đẳng cấp vượt trên Tạo Hóa. Ở trong tay Lâm Nhất, uy lực của hai đại quyền pháp này đã vượt xa đến mức không phải võ học Tạo Hóa cấp Đế Giả có thể so sánh được.
“Dung hợp thôi!”
Trong mắt Lâm Nhất bắn ra hào quang, hắn cố gắng đè nén cảm xúc cuồng nhiệt trong lòng, lẩm bẩm nói.
Ầm!
Hai miếng ngọc giản phát ra vầng sáng nhật nguyệt, bắt đầu chuyển động trước mặt hắn với tốc độ cực nhanh, sau đó không ngừng va chạm, tương thích một cách hoàn mỹ và dần dần dung hợp thành một thể.
Tất cả chỉ phát sinh trong giây lát, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.
Xoạt!
Hào quang lóng lánh, một miếng ngọc giản mới tinh xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, ngọc giản tỏa ra ánh sáng đỏ như máu, trông vô cùng yêu dị.