*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trưởng lão chấp kiếm nhướng mày, gần như không cách nào nhìn thấy rõ ông ta đã ra tay như thế nào, trong khoảng khắc, một luồng kiếm quang đã bắn thẳng về phía đại trưởng lão Thất Tuyệt Bảo.
“Kiếm Tiêu Vân!”
Đại trưởng lão Thất Tuyệt Bảo biến sắc, vội vàng né tránh.
Ông ta né tránh rất nhanh, nhưng các trưởng lão và đệ tử đứng sau ông ta thì không được may mắn như vậy. Bọn họ lãnh trọn một kiếm này, tử thương không ít.
“Cùng xông lên!”
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Văn Ngạn Bác biết thời cơ đã đến.
Phút chốc, toàn thân ông ta tràn ngập lực lượng Long Tượng cổ xưa, sau khi hét to một tiếng, Văn Ngạn Bác dẫn theo các trưởng lão xông lên.
“Viêm Vân Quyền, Liệt Hỏa Phần Thiên!”
Lực lượng Long Tượng hừng hực thiêu đốt, cùng là Viêm Vân Quyền, nhưng ở trong tay Văn Ngạn Bác lại có uy lực gấp mấy lần so với Chương Viêm. Hơn mười tên trưởng lão Hỗn Nguyên Môn đồng loạt ra tay, tất cả đều thi triển Viêm Vân Quyền.
Phút chốc, lửa cháy đầy trời, những ngọn lửa hừng hực dung hợp với nhau, hình thành một con hung thú khổng lồ, khủng bố và nanh ác. Nó từ trên cao bổ nhào về phía trưởng lão chấp kiếm với xu thế thiêu rụi hết thảy.
Liệt hỏa vô tận dường như từ trên trời giáng xuống, cảnh tượng này vô cùng đáng sợ.
Hiển nhiên, Văn Ngạn Bác đã có chuẩn bị từ trước, nếu không phối hợp cùng các trưởng lão khác thì e là khó có thể đạt đến tình trạng hoàn mỹ như vậy.
Lăng Tiêu kiếm pháp, Kiếm Toái Lăng Vân!
Nhưng lúc này, bỗng nhiên, một luồng kiếm quang sáng chói từ trong biển lửa phóng thẳng lên trời, hệt như ánh thái dương, dễ dàng bóp nát lực lượng Long Tượng đang thiêu đốt hừng hực.
“Chút tài mọn!”
Trưởng lão chấp kiếm cầm kiếm Tiêu Vân trong tay, cả người ông ta toát lên phong thái bễ nghễ chúng sinh, kiếm trong tay không ngừng run lên.
Uy lực đáng sợ của kiếm Tiêu Vân khiến các trưởng lão của bốn tông môn thay đổi sắc mặt.
Uy lực một kiếm có thể phá vỡ một chiêu do mười trưởng lão cùng liên thủ đánh ra.
“Kiếm Tiêu Vân quả là danh bất hư truyền, không cần phải nhiều lời với lão già này, chư vị, cùng xông lên bắt sống Lâm Nhất!”
Nhìn ra được uy lực bất phàm của kiếm Tiêu Vân, thế nhưng đại trưởng lão Thất Tuyệt Bảo lại không hề nao núng, càng không có ý định lui bước.
Phong cách làm việc của các tông môn không thuộc đế quốc chẳng khác nào thổ phỉ, hoặc có thể nói, gần như là tà tu.
Trừ phi lấy được túi trữ vật của Lâm Nhất, nếu không, đám người này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định.
“Đánh!”
Người của Ma Diễm Tông và Huyết Cốt Môn đã sớm
Trưởng lão chấp kiếm nhướng mày, gần như không cách nào nhìn thấy rõ ông ta đã ra tay như thế nào, trong khoảng khắc, một luồng kiếm quang đã bắn thẳng về phía đại trưởng lão Thất Tuyệt Bảo.
“Kiếm Tiêu Vân!”
Đại trưởng lão Thất Tuyệt Bảo biến sắc, vội vàng né tránh.
Ông ta né tránh rất nhanh, nhưng các trưởng lão và đệ tử đứng sau ông ta thì không được may mắn như vậy. Bọn họ lãnh trọn một kiếm này, tử thương không ít.
“Cùng xông lên!”
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Văn Ngạn Bác biết thời cơ đã đến.
Phút chốc, toàn thân ông ta tràn ngập lực lượng Long Tượng cổ xưa, sau khi hét to một tiếng, Văn Ngạn Bác dẫn theo các trưởng lão xông lên.
“Viêm Vân Quyền, Liệt Hỏa Phần Thiên!”
Lực lượng Long Tượng hừng hực thiêu đốt, cùng là Viêm Vân Quyền, nhưng ở trong tay Văn Ngạn Bác lại có uy lực gấp mấy lần so với Chương Viêm. Hơn mười tên trưởng lão Hỗn Nguyên Môn đồng loạt ra tay, tất cả đều thi triển Viêm Vân Quyền.
Phút chốc, lửa cháy đầy trời, những ngọn lửa hừng hực dung hợp với nhau, hình thành một con hung thú khổng lồ, khủng bố và nanh ác. Nó từ trên cao bổ nhào về phía trưởng lão chấp kiếm với xu thế thiêu rụi hết thảy.
Liệt hỏa vô tận dường như từ trên trời giáng xuống, cảnh tượng này vô cùng đáng sợ.
Hiển nhiên, Văn Ngạn Bác đã có chuẩn bị từ trước, nếu không phối hợp cùng các trưởng lão khác thì e là khó có thể đạt đến tình trạng hoàn mỹ như vậy.
Lăng Tiêu kiếm pháp, Kiếm Toái Lăng Vân!
Nhưng lúc này, bỗng nhiên, một luồng kiếm quang sáng chói từ trong biển lửa phóng thẳng lên trời, hệt như ánh thái dương, dễ dàng bóp nát lực lượng Long Tượng đang thiêu đốt hừng hực.
“Chút tài mọn!”
Trưởng lão chấp kiếm cầm kiếm Tiêu Vân trong tay, cả người ông ta toát lên phong thái bễ nghễ chúng sinh, kiếm trong tay không ngừng run lên.
Uy lực đáng sợ của kiếm Tiêu Vân khiến các trưởng lão của bốn tông môn thay đổi sắc mặt.
Uy lực một kiếm có thể phá vỡ một chiêu do mười trưởng lão cùng liên thủ đánh ra.
“Kiếm Tiêu Vân quả là danh bất hư truyền, không cần phải nhiều lời với lão già này, chư vị, cùng xông lên bắt sống Lâm Nhất!”
Nhìn ra được uy lực bất phàm của kiếm Tiêu Vân, thế nhưng đại trưởng lão Thất Tuyệt Bảo lại không hề nao núng, càng không có ý định lui bước.
Phong cách làm việc của các tông môn không thuộc đế quốc chẳng khác nào thổ phỉ, hoặc có thể nói, gần như là tà tu.
Trừ phi lấy được túi trữ vật của Lâm Nhất, nếu không, đám người này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định.
“Đánh!”
Người của Ma Diễm Tông và Huyết Cốt Môn đã sớm