*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kim ô và ngân phụng đuổi theo kiếm quang cũng bay vào bên trong.
Keng!
Kiếm Táng Hoa bay vào vỏ, tất cả dị tượng đều biến mất.
Đến lúc này, Bùi Tuyết mới chắc chắn Lâm Nhất thật sự nắm giữ được mặt ngoài của võ học Thánh Linh. Hắn chỉ có cảnh giới Thiên Phách tam trọng, thật sự quá khó hiểu, vượt qua sự tưởng tượng của Bùi Tuyết.
Cộp! Cộp!
Nhìn Lâm Nhất chậm rãi đi về phía mình, Bùi Tuyết vội nhảy cẫng lên, sắc mặt thoáng chốc đỏ bừng, nàng ta rất căng thẳng, bản thân nàng ta cũng không hiểu lý do. Đối phương đến gần nàng ta khiến nàng ta không quen, là trải nghiệm nàng ta chưa gặp bao giờ.
Lâm Nhất dừng lại, hơi cau mày.
Hành động này khiến Bùi Tuyết càng căng thẳng hơn, thậm chí nàng ta còn cúi đầu không dám nhìn đối phương, ngón tay lo lắng đến mức xoắn vào nhau.
“Sao mặt cô… lại đỏ như móng heo thế”, Lâm Nhất thắc mắc hỏi.
Bùi Tuyết thoáng chốc mở to mắt, nhìn đối phương với vẻ khó tin.
Móng heo? Cái quái gì vậy?
Đợi sau khi lấy lại tinh thần, nàng ta vừa xấu hổ vừa tức giận chỉ về phía Lâm Nhất, run rẩy nói: “Ngươi ngươi ngươi, ngươi mới là móng heo, tên ngu ngốc, tên đầu heo, tên lưu manh này… Nam nhân các ngươi đều là móng heo!”
Hình như đã nói sai gì rồi?
Thấy Bùi Tuyết có vẻ tức giận, Lâm Nhất nhận ra gì đó nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Có một số việc còn muốn hỏi đối phương, hắn chỉ đành đợi đối phương hết giận rồi hỏi sau.
Sau ba ngày bế quan, Lâm Nhất thu đã hoạch được rất nhiều, nhờ khoảng gần một nghìn viên đan Tinh Thần, cuối cùng Tử Diên Kiếm Quyết cũng đột phá đến tầng mười bốn.
Sự tăng tiến của kiếm quyết đã giúp cho kiếm ý Thông Thiên của hắn mạnh hơn phần nào, đã tiến đến gần hơn với kiếm ý Thông Thiên đại thành.
Tu vi cũng tăng vọt một cách đáng kể, đạt tới cảnh giới Thiên Phách tầng ba đại thành, chỉ thiếu chút nữa sẽ đạt viên mãn đỉnh phong. Đến khi nào tài nguyên đủ nhiều, đạt tới cảnh giới viên mãn cũng chỉ là chuyện nước chảy thành sông thôi, dù sao số lượng đan Tinh Thần trong tay hắn hiện giờ đã hoàn toàn đủ.
Nếu người khác có một nghìn viên đan Tinh Thần, họ sẽ không tiêu hết chỉ trong ba ngày giống như hắn.
Ngoài những cái đó ra, thu hoạch lớn nhất chính là Nhật Nguyệt Song Quyền tiến bộ, đã chạm đến được mặt ngoài của võ học Thánh Linh.
Với tia sáng loé ra từ trong võ học Thánh Linh trước đó, hắn đã phải tốn rất nhiều sức mới có thể miễn cưỡng nắm chặt nó. Nhưng lúc này lại có thể nắm giữ một cách dễ dàng, thậm chí còn có thể thôi động Táng Hoa.
Trong lúc vô hình đã làm cho sức chiến đấu tăng lên gấp đôi.
Dẫu sao uy lực của kiếm ý Thông Thiên vẫn phải dùng kiếm thi triển mới có thể phát huy uy lực lớn nhất.
Lâm Nhất nhìn xung quanh, cẩn thận nói: “Tuyết mỹ nhân, chúng ta phải đi rồi”.
Họ đã nghỉ ngơi tại đây ba ngày rồi, cần phải rời đi ngay, đây là hành động vô cùng nguy hiểm. Mặc dù cao nguyên Hoàng Sa rất rộng nhưng cũng chẳng chịu được khi ba Chiến giới không ngừng tuần tra, ở đây không đi kiểu gì cũng sẽ bị họ tìm thấy.
Bùi Tuyết còn đang tức giận, “hừ” một tiếng không để ý đến Lâm Nhất.
“Nữ nhân này…”
Kim ô và ngân phụng đuổi theo kiếm quang cũng bay vào bên trong.
Keng!
Kiếm Táng Hoa bay vào vỏ, tất cả dị tượng đều biến mất.
Đến lúc này, Bùi Tuyết mới chắc chắn Lâm Nhất thật sự nắm giữ được mặt ngoài của võ học Thánh Linh. Hắn chỉ có cảnh giới Thiên Phách tam trọng, thật sự quá khó hiểu, vượt qua sự tưởng tượng của Bùi Tuyết.
Cộp! Cộp!
Nhìn Lâm Nhất chậm rãi đi về phía mình, Bùi Tuyết vội nhảy cẫng lên, sắc mặt thoáng chốc đỏ bừng, nàng ta rất căng thẳng, bản thân nàng ta cũng không hiểu lý do. Đối phương đến gần nàng ta khiến nàng ta không quen, là trải nghiệm nàng ta chưa gặp bao giờ.
Lâm Nhất dừng lại, hơi cau mày.
Hành động này khiến Bùi Tuyết càng căng thẳng hơn, thậm chí nàng ta còn cúi đầu không dám nhìn đối phương, ngón tay lo lắng đến mức xoắn vào nhau.
“Sao mặt cô… lại đỏ như móng heo thế”, Lâm Nhất thắc mắc hỏi.
Bùi Tuyết thoáng chốc mở to mắt, nhìn đối phương với vẻ khó tin.
Móng heo? Cái quái gì vậy?
Đợi sau khi lấy lại tinh thần, nàng ta vừa xấu hổ vừa tức giận chỉ về phía Lâm Nhất, run rẩy nói: “Ngươi ngươi ngươi, ngươi mới là móng heo, tên ngu ngốc, tên đầu heo, tên lưu manh này… Nam nhân các ngươi đều là móng heo!”
Hình như đã nói sai gì rồi?
Thấy Bùi Tuyết có vẻ tức giận, Lâm Nhất nhận ra gì đó nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Có một số việc còn muốn hỏi đối phương, hắn chỉ đành đợi đối phương hết giận rồi hỏi sau.
Sau ba ngày bế quan, Lâm Nhất thu đã hoạch được rất nhiều, nhờ khoảng gần một nghìn viên đan Tinh Thần, cuối cùng Tử Diên Kiếm Quyết cũng đột phá đến tầng mười bốn.
Sự tăng tiến của kiếm quyết đã giúp cho kiếm ý Thông Thiên của hắn mạnh hơn phần nào, đã tiến đến gần hơn với kiếm ý Thông Thiên đại thành.
Tu vi cũng tăng vọt một cách đáng kể, đạt tới cảnh giới Thiên Phách tầng ba đại thành, chỉ thiếu chút nữa sẽ đạt viên mãn đỉnh phong. Đến khi nào tài nguyên đủ nhiều, đạt tới cảnh giới viên mãn cũng chỉ là chuyện nước chảy thành sông thôi, dù sao số lượng đan Tinh Thần trong tay hắn hiện giờ đã hoàn toàn đủ.
Nếu người khác có một nghìn viên đan Tinh Thần, họ sẽ không tiêu hết chỉ trong ba ngày giống như hắn.
Ngoài những cái đó ra, thu hoạch lớn nhất chính là Nhật Nguyệt Song Quyền tiến bộ, đã chạm đến được mặt ngoài của võ học Thánh Linh.
Với tia sáng loé ra từ trong võ học Thánh Linh trước đó, hắn đã phải tốn rất nhiều sức mới có thể miễn cưỡng nắm chặt nó. Nhưng lúc này lại có thể nắm giữ một cách dễ dàng, thậm chí còn có thể thôi động Táng Hoa.
Trong lúc vô hình đã làm cho sức chiến đấu tăng lên gấp đôi.
Dẫu sao uy lực của kiếm ý Thông Thiên vẫn phải dùng kiếm thi triển mới có thể phát huy uy lực lớn nhất.
Lâm Nhất nhìn xung quanh, cẩn thận nói: “Tuyết mỹ nhân, chúng ta phải đi rồi”.
Họ đã nghỉ ngơi tại đây ba ngày rồi, cần phải rời đi ngay, đây là hành động vô cùng nguy hiểm. Mặc dù cao nguyên Hoàng Sa rất rộng nhưng cũng chẳng chịu được khi ba Chiến giới không ngừng tuần tra, ở đây không đi kiểu gì cũng sẽ bị họ tìm thấy.
Bùi Tuyết còn đang tức giận, “hừ” một tiếng không để ý đến Lâm Nhất.
“Nữ nhân này…”