*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tu vi cảnh giới Tử Phủ hoá thành uy áp nặng như núi đánh úp tới.
Lãnh Mạch còn đang cười nhạo Lâm Nhất, chưa kịp xin lỗi đã bị luồng uy áp này đánh hộc máu, văng ra ngoài.
Rắc rắc rắc!
Xương sườn trước ngực bị gãy, mặt mũi Lãnh Mạch tái nhợt, hắn ta đau đến mức không thể đứng dậy.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều hít vào một hơi, lúc này mới biết Lâm Nhất phải chịu một áp lực lớn cỡ nào.
“Tông môn có quy định, ta không thể phá lệ cho ngươi lên tầng bốn, cầm miếng ngọc bài này rồi cút đi!”
Trưởng lão thủ các vung tay lên, ánh sáng lấp loé, ngọc bài Bá Kiếm bắn ra, Lâm Nhất giơ tay bắt lấy.
Thử cảm ứng thì thấy cấm chế đã được giải trừ, bên trong ghi chép cả bộ Bá Kiếm.
“Đa tạ trưởng lão giúp đỡ!”
Lâm Nhất đứng lên, ôm quyền nói cảm ơn.
“Ngươi một lòng muốn chết, ta cần gì phải ngăn cản?”, trưởng lão thủ các xụ mặt, không nhìn hắn nữa.
“Cáo từ”.
Lâm Nhất không thể trả lời câu này, cầm chặt ngọc bài quay lưng rời đi.
Vừa nhấc chân lên, trưởng lão thủ các đột nhiên gọi hắn lại bảo: “Lau sạch máu trên mặt rồi hẵng đi”.
Trên bàn có thêm một chiếc khăn tay màu xám, Lâm Nhất nhẹ giọng cảm ơn rồi cầm lấy khăn tay.
“Lâm Nhất, dù ngươi có lên tầng bốn Huyền Võ điện, khả năng ngươi có thể thắng Diệp Lưu Vân cũng chưa được một phần trăm. Bây giờ ngươi không lên được tầng bốn, một tháng sau ngươi chắc chắn sẽ chết, tên Kiếm Nô nhà ngươi hoàn toàn không biết hạng ba mươi sáu bảng Nhân đáng sợ cỡ nào!”
Lãnh Mạch nằm dưới đất đau không đứng dậy nổi, trong mắt hắn ta tràn đầy thù hằn, hung ác nói.
Lâm Nhất lau máu trên mặt, đạp một phát vào ngực hắn ta, xương sườn vốn đã bị gãy lập tức vỡ nát.
Lãnh Mạch đau đớn hét lên, kêu rên như chết đi sống lại.
“Này thì nói nhiều!”
Lâm Nhất “hừ” một tiếng, không thèm để ý tới Lãnh Mạch đang hét thảm như lợn bị chọc tiết, lập tức rời đi.
Những người khác trong đại điện nhìn Lãnh Mạch cũng không đồng tình chút nào.
Ai bảo ngươi thích nói bậy, đáng đời!
Khi họ dời mắt nhìn theo bóng lưng Lâm Nhất thì trở nên hơi phức tạp.
Người thiếu niên đã giết Vương Ninh, thể hiện xuất sắc hơn những người mới cùng đợt trong Cửu Tinh Tranh Bá này như một ngôi sao mới nổi, có tiềm năng trở thành yêu nghiệt chân chính rất lớn.
Tu vi cảnh giới Tử Phủ hoá thành uy áp nặng như núi đánh úp tới.
Lãnh Mạch còn đang cười nhạo Lâm Nhất, chưa kịp xin lỗi đã bị luồng uy áp này đánh hộc máu, văng ra ngoài.
Rắc rắc rắc!
Xương sườn trước ngực bị gãy, mặt mũi Lãnh Mạch tái nhợt, hắn ta đau đến mức không thể đứng dậy.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều hít vào một hơi, lúc này mới biết Lâm Nhất phải chịu một áp lực lớn cỡ nào.
“Tông môn có quy định, ta không thể phá lệ cho ngươi lên tầng bốn, cầm miếng ngọc bài này rồi cút đi!”
Trưởng lão thủ các vung tay lên, ánh sáng lấp loé, ngọc bài Bá Kiếm bắn ra, Lâm Nhất giơ tay bắt lấy.
Thử cảm ứng thì thấy cấm chế đã được giải trừ, bên trong ghi chép cả bộ Bá Kiếm.
“Đa tạ trưởng lão giúp đỡ!”
Lâm Nhất đứng lên, ôm quyền nói cảm ơn.
“Ngươi một lòng muốn chết, ta cần gì phải ngăn cản?”, trưởng lão thủ các xụ mặt, không nhìn hắn nữa.
“Cáo từ”.
Lâm Nhất không thể trả lời câu này, cầm chặt ngọc bài quay lưng rời đi.
Vừa nhấc chân lên, trưởng lão thủ các đột nhiên gọi hắn lại bảo: “Lau sạch máu trên mặt rồi hẵng đi”.
Trên bàn có thêm một chiếc khăn tay màu xám, Lâm Nhất nhẹ giọng cảm ơn rồi cầm lấy khăn tay.
“Lâm Nhất, dù ngươi có lên tầng bốn Huyền Võ điện, khả năng ngươi có thể thắng Diệp Lưu Vân cũng chưa được một phần trăm. Bây giờ ngươi không lên được tầng bốn, một tháng sau ngươi chắc chắn sẽ chết, tên Kiếm Nô nhà ngươi hoàn toàn không biết hạng ba mươi sáu bảng Nhân đáng sợ cỡ nào!”
Lãnh Mạch nằm dưới đất đau không đứng dậy nổi, trong mắt hắn ta tràn đầy thù hằn, hung ác nói.
Lâm Nhất lau máu trên mặt, đạp một phát vào ngực hắn ta, xương sườn vốn đã bị gãy lập tức vỡ nát.
Lãnh Mạch đau đớn hét lên, kêu rên như chết đi sống lại.
“Này thì nói nhiều!”
Lâm Nhất “hừ” một tiếng, không thèm để ý tới Lãnh Mạch đang hét thảm như lợn bị chọc tiết, lập tức rời đi.
Những người khác trong đại điện nhìn Lãnh Mạch cũng không đồng tình chút nào.
Ai bảo ngươi thích nói bậy, đáng đời!
Khi họ dời mắt nhìn theo bóng lưng Lâm Nhất thì trở nên hơi phức tạp.
Người thiếu niên đã giết Vương Ninh, thể hiện xuất sắc hơn những người mới cùng đợt trong Cửu Tinh Tranh Bá này như một ngôi sao mới nổi, có tiềm năng trở thành yêu nghiệt chân chính rất lớn.