“Triệu huynh, cuối cùng ai đã giành được Kim Diệu Chi Linh thế?”
Có người tò mò hỏi.
Thất Đại Tinh Diệu Chi Linh, ngoại trừ Nhật, Nguyệt bị phong ấn thì Kim Diệu Chi Linh có giá trị cao nhất, được tranh đoạt kịch liệt nhất.
“Nó vào tay ai không quan trọng, chắc chắn là yêu nghiệt trên bảng Thương Long. Dù có ngoài ý muốn thì cũng sẽ rơi vào tay yêu nghiệt của giới vực cấp cao khác, người của giới vực cấp trung và giới vực cấp thấp sẽ không lấy được, lấy được cũng chỉ có từ ‘chết’. Bất kể là Nhật Diệu Chi Linh hay Nguyệt Diệu Chi Linh đều không phải người của giới vực bình thường có thể tự tiện chạm vào”.
Triệu Phong không quan tâm vấn đề này lắm nên trả lời hơi qua loa.
Thật ra là do hắn ta cách quá xa, không dám tới gần nên không biết.
“Chuyện này chưa chắc đâu, ta nghe nói Nhật Diệu Chi Linh đã bị một người của Huyền Hoàng giới lấy được”.
“Ta cũng nghe nói chuyện này, hình như người nọ được gọi là công tử Táng Hoa, biệt hiệu giết người chỉ cần một kiếm. Trong bốn yêu nghiệt xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long đã có ba người chết dưới kiếm của hắn, nghe nói người chạy thoát duy nhất cũng bị thương rất nặng, đã hoàn toàn tàn phế”.
“Người này cũng to gan lắm, nghe nói trong ba người chết có yêu nghiệt của giới vực Huyết Cốt đấy!”
“Chuyện này chưa tính là khoa trương nhất đâu, ta có nghe một tin đồn khác là công tử Táng Hoa giết người chỉ cần một kiếm. Những nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao đó chẳng khác gì sâu kiến trong tay hắn, Phong Vô Kỵ của giới vực Huyết Cốt là người đã bị chém rơi đầu bằng một nhát kiếm”.
“Không thể nào...”
Chủ đề đột nhiên chuyển sang Lâm Nhất, bầu không khí trên thuyền lập tức bùng nổ, ai cũng bị khơi dậy sự tò mò.
Rõ ràng so với yêu nghiệt bảng Thương Long, mọi người vẫn có hứng thú với những tay hắc mã đến từ giới vực cấp thấp hơn.
Vừa nhắc tới chủ đề này, ai cũng trở nên hào hứng như thể người giết yêu nghiệt giới vực cấp cao là mình, nói liến thoắng không thể dừng chủ đề này lại.
Triệu Phong lập tức lúng túng, khi hắn ta vừa định phản bác rằng không thể có ai dám đắc tội giới vực cấp cao thì đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Soạt!
Mọi người trên thuyền cũng nhận thấy được có gì đó khác thường, bèn ngẩng đầu lên nhìn.
Phía sau thuyền báu khoảng một trăm dặm có ba bóng người đang bay tới, sóng lớn và lốc xoáy ngưng tụ từ ma khí nổi lên đều bị khí thế của họ phá tan.
Khí thế của ba người sắc bén đến mức tạo thành khe rãnh dài mấy trăm mét trên mặt sông, nước sông đổ dồn sang hai bên.
“Là nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao!”
Chắc chắn là nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao, không có ai dám vượt qua sông Xích Quỷ cả.
Khi mọi người đang kinh ngạc, ba bóng người kia từ xa lại gần rồi nhanh chóng đáp xuống mũi thuyền, lạnh lùng nhìn đám đông chen chúc trên boong tàu từ trên cao xuống.
Triệu Phong ngẩng đầu nhìn qua, vừa nhìn thấy người ở giữa, vẻ kinh hãi lập tức thoáng qua trong mắt.
Nguyên Hoành Thiên!
Nguyên Hoành Thiên xếp hạng chín mươi bảy trên bảng Thương Long!
Nguyên Hoành Thiên!
Có người tò mò hỏi.
Thất Đại Tinh Diệu Chi Linh, ngoại trừ Nhật, Nguyệt bị phong ấn thì Kim Diệu Chi Linh có giá trị cao nhất, được tranh đoạt kịch liệt nhất.
“Nó vào tay ai không quan trọng, chắc chắn là yêu nghiệt trên bảng Thương Long. Dù có ngoài ý muốn thì cũng sẽ rơi vào tay yêu nghiệt của giới vực cấp cao khác, người của giới vực cấp trung và giới vực cấp thấp sẽ không lấy được, lấy được cũng chỉ có từ ‘chết’. Bất kể là Nhật Diệu Chi Linh hay Nguyệt Diệu Chi Linh đều không phải người của giới vực bình thường có thể tự tiện chạm vào”.
Triệu Phong không quan tâm vấn đề này lắm nên trả lời hơi qua loa.
Thật ra là do hắn ta cách quá xa, không dám tới gần nên không biết.
“Chuyện này chưa chắc đâu, ta nghe nói Nhật Diệu Chi Linh đã bị một người của Huyền Hoàng giới lấy được”.
“Ta cũng nghe nói chuyện này, hình như người nọ được gọi là công tử Táng Hoa, biệt hiệu giết người chỉ cần một kiếm. Trong bốn yêu nghiệt xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long đã có ba người chết dưới kiếm của hắn, nghe nói người chạy thoát duy nhất cũng bị thương rất nặng, đã hoàn toàn tàn phế”.
“Người này cũng to gan lắm, nghe nói trong ba người chết có yêu nghiệt của giới vực Huyết Cốt đấy!”
“Chuyện này chưa tính là khoa trương nhất đâu, ta có nghe một tin đồn khác là công tử Táng Hoa giết người chỉ cần một kiếm. Những nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao đó chẳng khác gì sâu kiến trong tay hắn, Phong Vô Kỵ của giới vực Huyết Cốt là người đã bị chém rơi đầu bằng một nhát kiếm”.
“Không thể nào...”
Chủ đề đột nhiên chuyển sang Lâm Nhất, bầu không khí trên thuyền lập tức bùng nổ, ai cũng bị khơi dậy sự tò mò.
Rõ ràng so với yêu nghiệt bảng Thương Long, mọi người vẫn có hứng thú với những tay hắc mã đến từ giới vực cấp thấp hơn.
Vừa nhắc tới chủ đề này, ai cũng trở nên hào hứng như thể người giết yêu nghiệt giới vực cấp cao là mình, nói liến thoắng không thể dừng chủ đề này lại.
Triệu Phong lập tức lúng túng, khi hắn ta vừa định phản bác rằng không thể có ai dám đắc tội giới vực cấp cao thì đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Soạt!
Mọi người trên thuyền cũng nhận thấy được có gì đó khác thường, bèn ngẩng đầu lên nhìn.
Phía sau thuyền báu khoảng một trăm dặm có ba bóng người đang bay tới, sóng lớn và lốc xoáy ngưng tụ từ ma khí nổi lên đều bị khí thế của họ phá tan.
Khí thế của ba người sắc bén đến mức tạo thành khe rãnh dài mấy trăm mét trên mặt sông, nước sông đổ dồn sang hai bên.
“Là nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao!”
Chắc chắn là nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao, không có ai dám vượt qua sông Xích Quỷ cả.
Khi mọi người đang kinh ngạc, ba bóng người kia từ xa lại gần rồi nhanh chóng đáp xuống mũi thuyền, lạnh lùng nhìn đám đông chen chúc trên boong tàu từ trên cao xuống.
Triệu Phong ngẩng đầu nhìn qua, vừa nhìn thấy người ở giữa, vẻ kinh hãi lập tức thoáng qua trong mắt.
Nguyên Hoành Thiên!
Nguyên Hoành Thiên xếp hạng chín mươi bảy trên bảng Thương Long!
Nguyên Hoành Thiên!