*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tám lính Long Lân mặc khôi giáp sáng ngời, hào quang chói mắt, ai nấy đều cực kỳ khôi ngô tuấn tú.
Lớn lối, ngông nghênh thế này cũng chỉ đại hoàng tử mới có thể làm được.
Phải công nhận rằng đám cưới này thật sự rất thu hút sự chú ý, cực kỳ hoành tráng.
Một trăm mét phía sau tám lính Long Lân lại có tám con ngựa màu bạc nữa, chúng đang kéo một chiếc xe ngựa hào hoa, chầm chậm di chuyển trong gió tuyết.
Bánh xe màu bạc được khảm minh châu sáng chói, xe ngựa không có đỉnh chỉ có một chiếc mui xe được dựng lên thật cao.
Dưới mui xe có hai người đang ngồi, đón nhận ánh mắt từ tứ phía.
Không có gì phải nghi ngờ, đương nhiên họ chính là chủ nhân của ngày hôm nay, Tần Vũ đại hoàng tử điện hạ và Hân Nghiên của Lăng Tiêu Kiếm Các.
Đại hoàng tử có khí chất phi thường, tuấn tú vô song, hôm nay ăn mặc lộng lẫy lại càng thêm hào hoa phong nhã, phong độ vô biên.
Bên cạnh hắn ta là Hân Nghiên đội mũ phượng, bình thường cô không trang điểm, hôm nay đôi môi đỏ được trang điểm kỹ, dung mạo đẹp như hoa. Nhưng nét mặt cô lại thờ ơ, vô cảm, không buồn không vui, trong gió tuyết lạnh lẽo này trông cô có vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Đẹp quá! Từ lâu đã nghe nói Hân Nghiên là đệ nhất mỹ nữ của Lăng Tiêu Kiếm Các, bây giờ được thấy, nói là đệ nhất mỹ nữ của Đại Tần đế quốc cũng không quá”.
“Đáng tiếc, sau hôm nay cô ấy đã là người của đại hoàng tử rồi, nhưng gả cho đại hoàng tử cũng không tủi nhục”.
“Ha ha, hôn lễ này được tổ chức một cách thật khó hiểu, tổ chức vội vội vàng vàng trong mười ngày, chẳng giống phong cách của hoàng thất chút nào, có trời mới biết ẩn tình bên trong”.
“Đúng thế, đại ca của Hân Nghiên mới chết không lâu, theo lý mà nói không nên kết hôn vội vàng thế này”.
“Nghe đồn người giết Hân Tuyệt là Vương Diễm đấy, kẻ chủ mưu phía sau chính là đại hoàng tử Tần Vũ”.
“Suỵt, nói nhỏ thôi, không có bằng chứng thì đừng nói lung tung”.
“Ha ha, bằng chứng? Nếu Hân Tuyệt không phải do Vương Diễm giết, Lâm Nhất có cần tự cắt huyền mạch, giết hắn ta ngay trước mặt mọi người không? Nói đến Vương Diễm này, trên dưới Đại Tần có ai không biết hắn ta là tay sai của Tần Vũ. Nếu không có sự hỗ trợ của Tần Vũ, cho hắn ta một trăm lá gan cũng chẳng dám giết Hân Tuyệt”.
“Nói ra thì thật đáng tiếc cho Lâm Nhất. Haiz, một yêu nghiệt như thế mà lại tự cắt đứt huyền mạch, huỷ hoại tương lai của mình, tính cách của hắn thật sự rất mạnh mẽ”.
Đằng sau sự ồn ào nhộn nhịp cũng có không ít ý kiến trái chiều.
Không ai là kẻ ngốc cả, trong đám cưới này có quá nhiều chuyện kỳ quặc, đại hoàng tử Tần Vũ làm lớn như vậy chắc cũng có ý đồ muốn ém lại những tiếng dị nghị này.
Thật đáng tiếc, hiệu quả không tốt lắm.
Nhưng dù sao hắn ta cũng là
Tám lính Long Lân mặc khôi giáp sáng ngời, hào quang chói mắt, ai nấy đều cực kỳ khôi ngô tuấn tú.
Lớn lối, ngông nghênh thế này cũng chỉ đại hoàng tử mới có thể làm được.
Phải công nhận rằng đám cưới này thật sự rất thu hút sự chú ý, cực kỳ hoành tráng.
Một trăm mét phía sau tám lính Long Lân lại có tám con ngựa màu bạc nữa, chúng đang kéo một chiếc xe ngựa hào hoa, chầm chậm di chuyển trong gió tuyết.
Bánh xe màu bạc được khảm minh châu sáng chói, xe ngựa không có đỉnh chỉ có một chiếc mui xe được dựng lên thật cao.
Dưới mui xe có hai người đang ngồi, đón nhận ánh mắt từ tứ phía.
Không có gì phải nghi ngờ, đương nhiên họ chính là chủ nhân của ngày hôm nay, Tần Vũ đại hoàng tử điện hạ và Hân Nghiên của Lăng Tiêu Kiếm Các.
Đại hoàng tử có khí chất phi thường, tuấn tú vô song, hôm nay ăn mặc lộng lẫy lại càng thêm hào hoa phong nhã, phong độ vô biên.
Bên cạnh hắn ta là Hân Nghiên đội mũ phượng, bình thường cô không trang điểm, hôm nay đôi môi đỏ được trang điểm kỹ, dung mạo đẹp như hoa. Nhưng nét mặt cô lại thờ ơ, vô cảm, không buồn không vui, trong gió tuyết lạnh lẽo này trông cô có vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Đẹp quá! Từ lâu đã nghe nói Hân Nghiên là đệ nhất mỹ nữ của Lăng Tiêu Kiếm Các, bây giờ được thấy, nói là đệ nhất mỹ nữ của Đại Tần đế quốc cũng không quá”.
“Đáng tiếc, sau hôm nay cô ấy đã là người của đại hoàng tử rồi, nhưng gả cho đại hoàng tử cũng không tủi nhục”.
“Ha ha, hôn lễ này được tổ chức một cách thật khó hiểu, tổ chức vội vội vàng vàng trong mười ngày, chẳng giống phong cách của hoàng thất chút nào, có trời mới biết ẩn tình bên trong”.
“Đúng thế, đại ca của Hân Nghiên mới chết không lâu, theo lý mà nói không nên kết hôn vội vàng thế này”.
“Nghe đồn người giết Hân Tuyệt là Vương Diễm đấy, kẻ chủ mưu phía sau chính là đại hoàng tử Tần Vũ”.
“Suỵt, nói nhỏ thôi, không có bằng chứng thì đừng nói lung tung”.
“Ha ha, bằng chứng? Nếu Hân Tuyệt không phải do Vương Diễm giết, Lâm Nhất có cần tự cắt huyền mạch, giết hắn ta ngay trước mặt mọi người không? Nói đến Vương Diễm này, trên dưới Đại Tần có ai không biết hắn ta là tay sai của Tần Vũ. Nếu không có sự hỗ trợ của Tần Vũ, cho hắn ta một trăm lá gan cũng chẳng dám giết Hân Tuyệt”.
“Nói ra thì thật đáng tiếc cho Lâm Nhất. Haiz, một yêu nghiệt như thế mà lại tự cắt đứt huyền mạch, huỷ hoại tương lai của mình, tính cách của hắn thật sự rất mạnh mẽ”.
Đằng sau sự ồn ào nhộn nhịp cũng có không ít ý kiến trái chiều.
Không ai là kẻ ngốc cả, trong đám cưới này có quá nhiều chuyện kỳ quặc, đại hoàng tử Tần Vũ làm lớn như vậy chắc cũng có ý đồ muốn ém lại những tiếng dị nghị này.
Thật đáng tiếc, hiệu quả không tốt lắm.
Nhưng dù sao hắn ta cũng là