Lâm Nhất trầm ngâm nói: “Đa tạ”.
“Ngươi!”
Bùi Tuyết trừng Lâm Nhất, trong mắt nàng ta thoáng qua một tia giận dỗi cùng cô đơn, mãi một lúc lâu sau mới nói: “Hừ, ta chẳng thèm so đo với ngươi. Trên Thiên Lộ có rất nhiều người đang tìm quả Thần Huyết, tuy nhiên, tổng cộng cũng chỉ có ba quả, vậy mà cô nàng tình nhân bé nhỏ của ngươi rất… to gan, nàng ta muốn giành lấy toàn bộ quả Thần Huyết, trước đó, chính nàng ta đã đánh ta bị thương đấy”.
“Lai lịch của nàng ta rất đáng sợ, lại có nhiều thủ đoạn, rất nhiều chiến giới đã bị tổn thất nặng nề bởi nàng ta, trong đó ba chiến giới lớn là Thiên Càn, Thần U và Huyền Long là có thù oán sâu nặng với nàng ta nhất. Quả Thần Huyết trong tay nàng ta vốn tranh đoạt với ba chiến giới lớn mới có được đấy. Nhưng trận chiến đó, Nguyệt Vi Vi cũng bị người ta tính kế, sau đó, nàng ta luôn bị ba chiến giới lớn đuổi giết”.
Lâm Nhất ra chiều suy ngẫm, những tin tức này gần như giống với suy đoán của hắn.
“Ba ngày trước, những lời của đám chiến tướng kia là có ý gì?”, đây mới là điều mà Lâm Nhất thực sự quan tâm.
Bùi Tuyết có hơi kinh ngạc: “Rất kỳ quái! Nàng ta và ta vốn đều đến từ đại thế Côn Luân, nhưng xuất thân của nàng ta không hề tầm thường, lại có rất nhiều thủ đoạn. Tuy nói nàng ta bị người tính kế, nhưng theo cảm giác của ta thì không có chuyện nàng ta rơi vào tay ba chiến giới lớn được”.
Trong lòng Bùi Tuyết cũng có suy đoán, hẳn là… Nguyệt Vi Vi đã bị người sử dụng thủ đoạn bên ngoài quy tắc.
Tuy nhiên, hiện tại nàng ta không thể nói với Lâm Nhất điều này, nên đành mở miệng an ủi: “Hẳn là nàng ta vẫn an toàn, nếu ba chiến giới thực sự lấy được quả Thần Huyết trên người nàng ta thì sẽ không phải tốn nhiều công sức đối phó với ta như vậy”.
Nghe vậy, Lâm Nhất cũng thoáng an tâm, chỉ là bóng ma trong lòng vẫn còn đó.
Không gặp được Nguyệt Vi Vi, hắn không thể nào yên lòng được.
“Rốt cuộc quả Thần Huyết là bảo vật gì?”, Lâm Nhất tò mò hỏi, điểm mấu chốt của mọi việc vốn chính là quả Thần Huyết này.
Bùi Tuyết do dự nói: “Nói với ngươi cũng không việc gì, thứ này vốn vô dụng với nhân tài kiệt xuất trên Thiên Lộ. Nó là chí bảo mà nhân vật lớn cần đến. Năm đó, trên Thiên Lộ đã từng xảy ra Thần Chiến, ở mảnh đất phát sinh Thần Chiến, Thần Huyết rơi xuống, đạo vận trường tồn, ẩn chứa sự huyền ảo chí cao vô thượng, với cảnh giới của chúng ta hiện tại thì không cách nào tìm hiểu và cũng không cách nào quan sát được”.
“Ngoài việc đó ra, bản thân quả Thần cũng có rất nhiều công dụng kỳ diệu, có thể kéo dài tuổi thọ, thậm chí đột phá xiềng xích, gông cùm. Ở đại thế Côn Luân, thứ này cực kỳ thưa thớt, dù có tồn tại ở Cấm Khu nhưng những bậc đại năng cự phách cũng không dám đặt chân vào Cấm Khu… Cho nên, ngươi hẳn là đã hiểu rõ diệu dụng của quả Thần Huyết…!
Lâm Nhất giật mình, quả Thần Huyết này đúng là chí bảo chân chính, chí cao vô thường, có điều nó cách bọn họ quá xa.
Nhưng đối với những người có địa vị to lớn thì nó lại là thứ bảo vật không thể không tranh đoạt, bởi lẽ trên người bọn họ còn phải gánh vác sứ mạng của trưởng bối trong tộc.
Quả Thần Huyết chí cao vô thượng.
Bùi Tuyết nói khá nhiều với Lâm Nhất về bí mật của loại quả này, và cả chuyện đã từng xảy ra giữa Nguyệt Vi Vi và ba chiến giới lớn. Lâm Nhất coi như cũng hiểu đại khái chân tướng sự việc.
Lâm Nhất ngẫm nghĩ, Bùi Tuyết tin tưởng Nguyệt Vi Vi hiện vẫn an toàn, bởi vì Bùi Tuyết đã từng nhìn thấy thủ đoạn của Nguyệt Vi Vi, nên không nghĩ rằng Tam đại Giới Tử thật sự bắt được nàng ta, dù rằng nàng ta có bị tính kế khiến thực lực hao tổn thì cũng không dễ dàng bị bắt được.
Nhưng nói là nói vậy, vẫn không thể tin tưởng hoàn toàn được, cần phải dự trù cho tình huống xấu nhất.
Thực lực của hắn vẫn chưa đủ mạnh!
Kiếm ý Thông Thiên có thể tiến lên đại thành được rồi, Nhật Nguyệt Thần Quyền cũng nên bắt đầu tu luyện chính thức rồi.
Trận chiến tại thánh đàn trên cao nguyên Hoàng Sa đã giúp Lâm Nhất nhìn rõ nội tình của chiến giới, đấy là chưa kể Giới Tử còn chưa đích thân ra mặt.
Nếu Giới Tử ra mặt e rằng sẽ càng thêm kinh khủng.
Đột nhiên, như nhớ đến điều gì đó, Lâm Nhất nhìn về phía Bùi Tuyết, hào quang trong mắt hắn chợt lóe: “Cô và Nguyệt Vi Vi cùng đến từ đại thế Côn Luân à?”
Nàng ta có thể lấy được quả Thần Huyết ắt hẳn là có chỗ hơn người, e rằng lai lịch cũng không hề đơn giản.
“Ngươi!”
Bùi Tuyết trừng Lâm Nhất, trong mắt nàng ta thoáng qua một tia giận dỗi cùng cô đơn, mãi một lúc lâu sau mới nói: “Hừ, ta chẳng thèm so đo với ngươi. Trên Thiên Lộ có rất nhiều người đang tìm quả Thần Huyết, tuy nhiên, tổng cộng cũng chỉ có ba quả, vậy mà cô nàng tình nhân bé nhỏ của ngươi rất… to gan, nàng ta muốn giành lấy toàn bộ quả Thần Huyết, trước đó, chính nàng ta đã đánh ta bị thương đấy”.
“Lai lịch của nàng ta rất đáng sợ, lại có nhiều thủ đoạn, rất nhiều chiến giới đã bị tổn thất nặng nề bởi nàng ta, trong đó ba chiến giới lớn là Thiên Càn, Thần U và Huyền Long là có thù oán sâu nặng với nàng ta nhất. Quả Thần Huyết trong tay nàng ta vốn tranh đoạt với ba chiến giới lớn mới có được đấy. Nhưng trận chiến đó, Nguyệt Vi Vi cũng bị người ta tính kế, sau đó, nàng ta luôn bị ba chiến giới lớn đuổi giết”.
Lâm Nhất ra chiều suy ngẫm, những tin tức này gần như giống với suy đoán của hắn.
“Ba ngày trước, những lời của đám chiến tướng kia là có ý gì?”, đây mới là điều mà Lâm Nhất thực sự quan tâm.
Bùi Tuyết có hơi kinh ngạc: “Rất kỳ quái! Nàng ta và ta vốn đều đến từ đại thế Côn Luân, nhưng xuất thân của nàng ta không hề tầm thường, lại có rất nhiều thủ đoạn. Tuy nói nàng ta bị người tính kế, nhưng theo cảm giác của ta thì không có chuyện nàng ta rơi vào tay ba chiến giới lớn được”.
Trong lòng Bùi Tuyết cũng có suy đoán, hẳn là… Nguyệt Vi Vi đã bị người sử dụng thủ đoạn bên ngoài quy tắc.
Tuy nhiên, hiện tại nàng ta không thể nói với Lâm Nhất điều này, nên đành mở miệng an ủi: “Hẳn là nàng ta vẫn an toàn, nếu ba chiến giới thực sự lấy được quả Thần Huyết trên người nàng ta thì sẽ không phải tốn nhiều công sức đối phó với ta như vậy”.
Nghe vậy, Lâm Nhất cũng thoáng an tâm, chỉ là bóng ma trong lòng vẫn còn đó.
Không gặp được Nguyệt Vi Vi, hắn không thể nào yên lòng được.
“Rốt cuộc quả Thần Huyết là bảo vật gì?”, Lâm Nhất tò mò hỏi, điểm mấu chốt của mọi việc vốn chính là quả Thần Huyết này.
Bùi Tuyết do dự nói: “Nói với ngươi cũng không việc gì, thứ này vốn vô dụng với nhân tài kiệt xuất trên Thiên Lộ. Nó là chí bảo mà nhân vật lớn cần đến. Năm đó, trên Thiên Lộ đã từng xảy ra Thần Chiến, ở mảnh đất phát sinh Thần Chiến, Thần Huyết rơi xuống, đạo vận trường tồn, ẩn chứa sự huyền ảo chí cao vô thượng, với cảnh giới của chúng ta hiện tại thì không cách nào tìm hiểu và cũng không cách nào quan sát được”.
“Ngoài việc đó ra, bản thân quả Thần cũng có rất nhiều công dụng kỳ diệu, có thể kéo dài tuổi thọ, thậm chí đột phá xiềng xích, gông cùm. Ở đại thế Côn Luân, thứ này cực kỳ thưa thớt, dù có tồn tại ở Cấm Khu nhưng những bậc đại năng cự phách cũng không dám đặt chân vào Cấm Khu… Cho nên, ngươi hẳn là đã hiểu rõ diệu dụng của quả Thần Huyết…!
Lâm Nhất giật mình, quả Thần Huyết này đúng là chí bảo chân chính, chí cao vô thường, có điều nó cách bọn họ quá xa.
Nhưng đối với những người có địa vị to lớn thì nó lại là thứ bảo vật không thể không tranh đoạt, bởi lẽ trên người bọn họ còn phải gánh vác sứ mạng của trưởng bối trong tộc.
Quả Thần Huyết chí cao vô thượng.
Bùi Tuyết nói khá nhiều với Lâm Nhất về bí mật của loại quả này, và cả chuyện đã từng xảy ra giữa Nguyệt Vi Vi và ba chiến giới lớn. Lâm Nhất coi như cũng hiểu đại khái chân tướng sự việc.
Lâm Nhất ngẫm nghĩ, Bùi Tuyết tin tưởng Nguyệt Vi Vi hiện vẫn an toàn, bởi vì Bùi Tuyết đã từng nhìn thấy thủ đoạn của Nguyệt Vi Vi, nên không nghĩ rằng Tam đại Giới Tử thật sự bắt được nàng ta, dù rằng nàng ta có bị tính kế khiến thực lực hao tổn thì cũng không dễ dàng bị bắt được.
Nhưng nói là nói vậy, vẫn không thể tin tưởng hoàn toàn được, cần phải dự trù cho tình huống xấu nhất.
Thực lực của hắn vẫn chưa đủ mạnh!
Kiếm ý Thông Thiên có thể tiến lên đại thành được rồi, Nhật Nguyệt Thần Quyền cũng nên bắt đầu tu luyện chính thức rồi.
Trận chiến tại thánh đàn trên cao nguyên Hoàng Sa đã giúp Lâm Nhất nhìn rõ nội tình của chiến giới, đấy là chưa kể Giới Tử còn chưa đích thân ra mặt.
Nếu Giới Tử ra mặt e rằng sẽ càng thêm kinh khủng.
Đột nhiên, như nhớ đến điều gì đó, Lâm Nhất nhìn về phía Bùi Tuyết, hào quang trong mắt hắn chợt lóe: “Cô và Nguyệt Vi Vi cùng đến từ đại thế Côn Luân à?”
Nàng ta có thể lấy được quả Thần Huyết ắt hẳn là có chỗ hơn người, e rằng lai lịch cũng không hề đơn giản.