*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vù vù!
Tiếng xé gió chói tai vang lên, móng vuốt của chuột Kim Mao nắm chặt thành quyền, đánh mạnh về phía Lâm Nhất.
Quyền mang kèm theo gió mạnh khiến cổ thụ xung quanh không ngừng đung đưa, lá cây rơi xuống như mưa.
“Đến đây!”
Lâm Nhất cười châm chọc, bay lên trời từ trên lưng Huyết Long Mã, mạnh mẽ tấn công.
Vào khoảnh khắc hắn siết chặt năm ngón tay, lực lượng Long Tượng xuất hiện, thánh âm vang vọng trong không trung. Sức mạnh Ngũ đỉnh đáng sợ ngưng tụ ra lực đấm điên cuồng đỡ đòn.
Ầm!
Quyền mang va vào nhau tạo thành tiếng vang lớn trên không trung, Lâm Nhất nhìn như nhỏ bé lại khiến chuột Kim Mao cao gần mười trượng liên tục lùi lại.
Ầm!
Nhưng giữa không trung đột nhiên vang lên âm thanh như tiếng sét đánh, đuôi của chuột Kim Mao tựa như roi quất tới, một đòn vừa mạnh vừa nhanh, nhắm thẳng vào đầu Lâm Nhất.
“Tự tìm đường chết”.
Lâm Nhất hừ lạnh, khí thế nhanh như tia chớp nắm lấy đuôi chuột, khởi động Long Tượng Chiến Thể Quyết, thân thể nhìn như mỏng manh của thiếu niên phát ra âm thanh ầm vang, tựa như muốn căng lên.
Vào khoảnh khắc nắm lấy đuôi chuột, trên người hắn bộc phát ra sức mạnh kinh người, quăng mạnh một cái.
Ầm ầm ầm ầm!
Những gốc cổ thụ chọc trời bị chuột Kim Mao đụng gãy, sau đó ầm ầm ngã xuống, bụi mù cuồn cuộn bay lên.
“Giao cho ngươi đấy”.
Chuột Kim Mao là yêu thú Huyền Võ tầng mười khá lợi hại, thậm chí có thể nói là yêu thú đã đến gần cảnh giới Tử Phủ.
Nhưng nó vẫn không có chút tính khiêu chiến nào với Lâm Nhất, sau khi đánh bay nó, hắn cũng không muốn chiến đấu nữa.
Vù vù vù!
Hắn thi triển Thất Huyền bộ, dang hai cánh tay, nhẹ nhàng chạy như bay trong rừng núi. Tàn ảnh chồng lên nhau, chỉ trong nháy mắt đã biến mất tăm.
Đến khi chuột Kim Mao tức giận ngồi dậy, nó chỉ thấy Huyết Long Mã đang cười tươi xuất hiện trước mặt mình.
Còn chưa kịp phản ứng, Huyết Long Mã đã đá một cước lên người nó.
Rắc!
Thân thể vạm vỡ của nó lập tức bị đá gãy xương dưới một cước này.
Chuột Kim Mao vừa đứng dậy còn chưa kịp đứng vững đã ngã xuống đất một lần nữa, không ngừng rên rỉ.
Lâm Nhất đã đi xe nghe thấy tiếng kêu thảm thiết thì nở nụ cười.
Vù vù!
Tiếng xé gió chói tai vang lên, móng vuốt của chuột Kim Mao nắm chặt thành quyền, đánh mạnh về phía Lâm Nhất.
Quyền mang kèm theo gió mạnh khiến cổ thụ xung quanh không ngừng đung đưa, lá cây rơi xuống như mưa.
“Đến đây!”
Lâm Nhất cười châm chọc, bay lên trời từ trên lưng Huyết Long Mã, mạnh mẽ tấn công.
Vào khoảnh khắc hắn siết chặt năm ngón tay, lực lượng Long Tượng xuất hiện, thánh âm vang vọng trong không trung. Sức mạnh Ngũ đỉnh đáng sợ ngưng tụ ra lực đấm điên cuồng đỡ đòn.
Ầm!
Quyền mang va vào nhau tạo thành tiếng vang lớn trên không trung, Lâm Nhất nhìn như nhỏ bé lại khiến chuột Kim Mao cao gần mười trượng liên tục lùi lại.
Ầm!
Nhưng giữa không trung đột nhiên vang lên âm thanh như tiếng sét đánh, đuôi của chuột Kim Mao tựa như roi quất tới, một đòn vừa mạnh vừa nhanh, nhắm thẳng vào đầu Lâm Nhất.
“Tự tìm đường chết”.
Lâm Nhất hừ lạnh, khí thế nhanh như tia chớp nắm lấy đuôi chuột, khởi động Long Tượng Chiến Thể Quyết, thân thể nhìn như mỏng manh của thiếu niên phát ra âm thanh ầm vang, tựa như muốn căng lên.
Vào khoảnh khắc nắm lấy đuôi chuột, trên người hắn bộc phát ra sức mạnh kinh người, quăng mạnh một cái.
Ầm ầm ầm ầm!
Những gốc cổ thụ chọc trời bị chuột Kim Mao đụng gãy, sau đó ầm ầm ngã xuống, bụi mù cuồn cuộn bay lên.
“Giao cho ngươi đấy”.
Chuột Kim Mao là yêu thú Huyền Võ tầng mười khá lợi hại, thậm chí có thể nói là yêu thú đã đến gần cảnh giới Tử Phủ.
Nhưng nó vẫn không có chút tính khiêu chiến nào với Lâm Nhất, sau khi đánh bay nó, hắn cũng không muốn chiến đấu nữa.
Vù vù vù!
Hắn thi triển Thất Huyền bộ, dang hai cánh tay, nhẹ nhàng chạy như bay trong rừng núi. Tàn ảnh chồng lên nhau, chỉ trong nháy mắt đã biến mất tăm.
Đến khi chuột Kim Mao tức giận ngồi dậy, nó chỉ thấy Huyết Long Mã đang cười tươi xuất hiện trước mặt mình.
Còn chưa kịp phản ứng, Huyết Long Mã đã đá một cước lên người nó.
Rắc!
Thân thể vạm vỡ của nó lập tức bị đá gãy xương dưới một cước này.
Chuột Kim Mao vừa đứng dậy còn chưa kịp đứng vững đã ngã xuống đất một lần nữa, không ngừng rên rỉ.
Lâm Nhất đã đi xe nghe thấy tiếng kêu thảm thiết thì nở nụ cười.