*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng là như thế, Lâm Nhất cũng có nghe nói.
Trong lòng hắn dâng lên từng cơn gợn sóng, cảm thấy hơi động lòng, nếu thương tích của hắn đỡ hơn, sau khi tinh luyện tất cả tinh nguyên thành Tử Diện Kiếm Kình, sau đó lại luyện hoá kim liên Tử Hoả này, e rằng sẽ có thể lập tức thăng lên cảnh giới Tử Phủ.
Trước đó đánh nhau một trận với ông lão áo đen khiến Lâm Nhất hiểu rõ sự đáng sợ của cảnh giới Tử Phủ.
Sự chênh lệch đáng sợ đó khiến hắn khó nói thành lời, dù hắn có nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên, nhưng vẫn là cửu tử nhất sinh.
Hắn có căn cơ không tệ, nhưng nếu không có cơ duyên, muốn đột phá Tử Phủ cũng phải đợi một năm sau.
Nếu…
Nếu có thể lấy được kim liên Tử Hoả thì lại là một tình huống khác.
Trước giờ tam đại kỳ vật này luôn là có thể gặp không thể cầu, nếu bỏ qua, muốn đi tìm lại cũng không thể dễ dàng tìm thấy.
“Nhưng cũng không chỉ có mỗi thư viện Thiên Phủ chúng ta biết tin này, hiện tại có vô số thế lực chạy tới sơn mạch Huyết Cốt, cao thủ các thế lực tập trung lại, có thể giành được ba đoá kim liên không thật sự rất khó nói…”
Bạch Vân nhỏ giọng lẩm bẩm, nói ra nỗi lo của mình.
“Cũng đúng”.
Lâm Nhất dần lấy lại bình tĩnh, nếu cả Liễu Vân Yên cũng khó lấy được thì chưa chắc hắn có thể lấy được.
Kim liên Tử Hoả thật sự rất cám dỗ, nhưng việc cấp bách bây giờ là phải dưỡng thương cho tốt.
Đợi sau khi hoàn toàn khỏi hẳn, lấy lại kiếm Táng Hoa và dị bảo bị mất của mình mới là chính sự.
Hắn không cần quá quan tâm đến chuyện của thư viện Thiên Phủ.
Nếu Bạch Vân muốn thì mình cũng có thể mạo hiểm giành một đoá kim liên cho nàng.
Đợi sau khi Lâm Nhất ăn xong, tiểu nha đầu dọn dẹp bát đũa, lưu luyến rời đi.
Hai ngày sau.
Thuyền lớn cập bến, đệ tử của thư viện Thiên Phủ lần lượt xuống thuyền. Tiếp theo phải đi bộ đến nơi xuất hiện kim liên Tử Hoả, sẽ phải đối mặt với nguy hiểm chân chính.
Trên boong thuyền, Bạch Vân đang năn nỉ một vị sư huynh dẫn Lâm Nhất theo cùng.
Tiểu nha đầu cảm thấy Lâm Nhất vẫn chưa khoẻ, để hắn lại trên thuyền không ai chăm sóc, nói không chừng còn bị người ta bắt nạt. Đi theo tuy nguy hiểm, nhưng nàng ta có thể chăm sóc bất cứ lúc nào.
Lâm Nhất thì thấy không có vấn đề gì, trước mắt hắn đã khỏi được khoảng bảy phần rồi.
Dù ở lại trên thuyền cũng có thể đi cùng dưới tình huống thần không biết quỷ không hay.
Đúng là như thế, Lâm Nhất cũng có nghe nói.
Trong lòng hắn dâng lên từng cơn gợn sóng, cảm thấy hơi động lòng, nếu thương tích của hắn đỡ hơn, sau khi tinh luyện tất cả tinh nguyên thành Tử Diện Kiếm Kình, sau đó lại luyện hoá kim liên Tử Hoả này, e rằng sẽ có thể lập tức thăng lên cảnh giới Tử Phủ.
Trước đó đánh nhau một trận với ông lão áo đen khiến Lâm Nhất hiểu rõ sự đáng sợ của cảnh giới Tử Phủ.
Sự chênh lệch đáng sợ đó khiến hắn khó nói thành lời, dù hắn có nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên, nhưng vẫn là cửu tử nhất sinh.
Hắn có căn cơ không tệ, nhưng nếu không có cơ duyên, muốn đột phá Tử Phủ cũng phải đợi một năm sau.
Nếu…
Nếu có thể lấy được kim liên Tử Hoả thì lại là một tình huống khác.
Trước giờ tam đại kỳ vật này luôn là có thể gặp không thể cầu, nếu bỏ qua, muốn đi tìm lại cũng không thể dễ dàng tìm thấy.
“Nhưng cũng không chỉ có mỗi thư viện Thiên Phủ chúng ta biết tin này, hiện tại có vô số thế lực chạy tới sơn mạch Huyết Cốt, cao thủ các thế lực tập trung lại, có thể giành được ba đoá kim liên không thật sự rất khó nói…”
Bạch Vân nhỏ giọng lẩm bẩm, nói ra nỗi lo của mình.
“Cũng đúng”.
Lâm Nhất dần lấy lại bình tĩnh, nếu cả Liễu Vân Yên cũng khó lấy được thì chưa chắc hắn có thể lấy được.
Kim liên Tử Hoả thật sự rất cám dỗ, nhưng việc cấp bách bây giờ là phải dưỡng thương cho tốt.
Đợi sau khi hoàn toàn khỏi hẳn, lấy lại kiếm Táng Hoa và dị bảo bị mất của mình mới là chính sự.
Hắn không cần quá quan tâm đến chuyện của thư viện Thiên Phủ.
Nếu Bạch Vân muốn thì mình cũng có thể mạo hiểm giành một đoá kim liên cho nàng.
Đợi sau khi Lâm Nhất ăn xong, tiểu nha đầu dọn dẹp bát đũa, lưu luyến rời đi.
Hai ngày sau.
Thuyền lớn cập bến, đệ tử của thư viện Thiên Phủ lần lượt xuống thuyền. Tiếp theo phải đi bộ đến nơi xuất hiện kim liên Tử Hoả, sẽ phải đối mặt với nguy hiểm chân chính.
Trên boong thuyền, Bạch Vân đang năn nỉ một vị sư huynh dẫn Lâm Nhất theo cùng.
Tiểu nha đầu cảm thấy Lâm Nhất vẫn chưa khoẻ, để hắn lại trên thuyền không ai chăm sóc, nói không chừng còn bị người ta bắt nạt. Đi theo tuy nguy hiểm, nhưng nàng ta có thể chăm sóc bất cứ lúc nào.
Lâm Nhất thì thấy không có vấn đề gì, trước mắt hắn đã khỏi được khoảng bảy phần rồi.
Dù ở lại trên thuyền cũng có thể đi cùng dưới tình huống thần không biết quỷ không hay.