Con đường Thông Thiên, vạn giới tranh đấu.
Mạnh thắng yếu thua, người lừa ta gạt, những người bạn có thể tin tưởng đến từ Huyền Hoàng giới, lần này chia tay nhau rồi, không biết có thể gặp lại nữa không.
……
Trên tường thành Lôi Hỏa, Tần Phong và Diêm Khôi đã xuất hiện từ sớm, ngoài ra, còn có hai cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất.
Quanh bốn người họ lại có thêm vài người, đó đều là những cao thủ đủ tư cách độ kiếp Thiên Phách.
Khi Lâm Nhất đến nơi thì ánh mắt hắn chợt xuất hiện tia sáng lạ, thành Lôi Hỏa này có khá nhiều người có được tư cách độ kiếp đấy nhỉ.
Thế nhưng cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong thì ít hơn, chỉ có bốn người. So với Long Thành, có lẽ yếu hơn một chút.
“Lâm huynh, nếu huynh không đến đây thì ta đã nghĩ huynh cũng bị chôn bên dưới sàn diễn võ rồi”.
Tần Phong nhìn thấy Lâm Nhất thì nửa đùa nửa thật nói.
“Hắn chính là người đã giết chết Phong Huyền ư?”, trong đám người đột nhiên có giọng nói vang lên, người lên tiếng có tuổi tác không cao, đứng bên cạnh hai cao thủ cảnh giới Thiên Phách xa lạ. Ánh mắt nhìn Lâm Nhất có đôi chút kiêu căng và đầy nghi ngờ.
Lâm Nhất nhìn qua, trông họ có vẻ là người đến từ cùng một giới.
Mạnh hơn Tần Phong và Diêm Khôi một chút, hai người này là cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất, tư chất cũng khá cao.
Thanh niên áo xanh mở miệng, đó chính là người có được tư cách độ kiếp, hơi thở cũng không yếu hơn Tần Phong bao nhiêu.
Tần Phong cười nói: “Giới thiệu một chút, hai người này là thủ lĩnh của Hiên Vân giới, Trần Huyền và Tùy Ngọc”.
Hai cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất khẽ gật đầu xem như chào hỏi, Tần Phong dừng lại một lát, chỉ vào thanh niên áo xanh kia, nói: “Đây là Liễu Vân, thanh niên có thiên phú mạnh nhất Hiên Vân giới, cũng là kiếm khách giống huynh, nửa tháng trước đã thành công lĩnh ngộ được kiếm ý Thông Linh, thực lực cũng không yếu hơn ta”.
Ồ?
Suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu Lâm Nhất, thì ra là thế, thảo nào lại muốn nhắm vào ta.
Có thể nắm giữ kiếm ý Thông Linh ở Thiên Phách tầng thứ nhất đã là chuyện khá là tuyệt vời rồi.
Tần Phong nói Liễu Vân không yếu hơn bản thân bao nhiêu quả là khiêm tốn, kiếm ý Thông Linh mạnh đến mức nào thì trong lòng Lâm Nhất biết rõ.
Thế nhưng hắn ta cũng chỉ mới lĩnh ngộ được nửa tháng thôi, chắc là vẫn chưa có thành tựu nào, chỉ mới có thể đã kiêu căng ngạo mạn như thế rồi, tính tình cũng không mấy chín chắn.
“Đây là Lâm Nhất, có lẽ mọi người đều biết cả rồi. Chúng ta đều biết huynh ấy giết chết Phong Huyền, nhưng có lẽ mọi người không nắm rõ, Phong Huyền chẳng thể thương tổn đến huynh ấy dù chỉ một chút, bản thân lại chết trong vòng mười chiêu”, Tần Phong mỉm cười, hắn ta không muốn đối phương khinh thường Lâm Nhất quá đáng.
Dù sao Lâm Nhất cũng là người hắn ta tìm tới, chính là vốn liếng có thể chống lại Hiên Viên giới mà hắn ta có.
Mạnh thắng yếu thua, người lừa ta gạt, những người bạn có thể tin tưởng đến từ Huyền Hoàng giới, lần này chia tay nhau rồi, không biết có thể gặp lại nữa không.
……
Trên tường thành Lôi Hỏa, Tần Phong và Diêm Khôi đã xuất hiện từ sớm, ngoài ra, còn có hai cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất.
Quanh bốn người họ lại có thêm vài người, đó đều là những cao thủ đủ tư cách độ kiếp Thiên Phách.
Khi Lâm Nhất đến nơi thì ánh mắt hắn chợt xuất hiện tia sáng lạ, thành Lôi Hỏa này có khá nhiều người có được tư cách độ kiếp đấy nhỉ.
Thế nhưng cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong thì ít hơn, chỉ có bốn người. So với Long Thành, có lẽ yếu hơn một chút.
“Lâm huynh, nếu huynh không đến đây thì ta đã nghĩ huynh cũng bị chôn bên dưới sàn diễn võ rồi”.
Tần Phong nhìn thấy Lâm Nhất thì nửa đùa nửa thật nói.
“Hắn chính là người đã giết chết Phong Huyền ư?”, trong đám người đột nhiên có giọng nói vang lên, người lên tiếng có tuổi tác không cao, đứng bên cạnh hai cao thủ cảnh giới Thiên Phách xa lạ. Ánh mắt nhìn Lâm Nhất có đôi chút kiêu căng và đầy nghi ngờ.
Lâm Nhất nhìn qua, trông họ có vẻ là người đến từ cùng một giới.
Mạnh hơn Tần Phong và Diêm Khôi một chút, hai người này là cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất, tư chất cũng khá cao.
Thanh niên áo xanh mở miệng, đó chính là người có được tư cách độ kiếp, hơi thở cũng không yếu hơn Tần Phong bao nhiêu.
Tần Phong cười nói: “Giới thiệu một chút, hai người này là thủ lĩnh của Hiên Vân giới, Trần Huyền và Tùy Ngọc”.
Hai cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất khẽ gật đầu xem như chào hỏi, Tần Phong dừng lại một lát, chỉ vào thanh niên áo xanh kia, nói: “Đây là Liễu Vân, thanh niên có thiên phú mạnh nhất Hiên Vân giới, cũng là kiếm khách giống huynh, nửa tháng trước đã thành công lĩnh ngộ được kiếm ý Thông Linh, thực lực cũng không yếu hơn ta”.
Ồ?
Suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu Lâm Nhất, thì ra là thế, thảo nào lại muốn nhắm vào ta.
Có thể nắm giữ kiếm ý Thông Linh ở Thiên Phách tầng thứ nhất đã là chuyện khá là tuyệt vời rồi.
Tần Phong nói Liễu Vân không yếu hơn bản thân bao nhiêu quả là khiêm tốn, kiếm ý Thông Linh mạnh đến mức nào thì trong lòng Lâm Nhất biết rõ.
Thế nhưng hắn ta cũng chỉ mới lĩnh ngộ được nửa tháng thôi, chắc là vẫn chưa có thành tựu nào, chỉ mới có thể đã kiêu căng ngạo mạn như thế rồi, tính tình cũng không mấy chín chắn.
“Đây là Lâm Nhất, có lẽ mọi người đều biết cả rồi. Chúng ta đều biết huynh ấy giết chết Phong Huyền, nhưng có lẽ mọi người không nắm rõ, Phong Huyền chẳng thể thương tổn đến huynh ấy dù chỉ một chút, bản thân lại chết trong vòng mười chiêu”, Tần Phong mỉm cười, hắn ta không muốn đối phương khinh thường Lâm Nhất quá đáng.
Dù sao Lâm Nhất cũng là người hắn ta tìm tới, chính là vốn liếng có thể chống lại Hiên Viên giới mà hắn ta có.