*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cùng lúc đó, vài bóng người bay ra từ trong kiến trúc phía sau, chính là ba người nhóm Phương Thiếu Vũ và Chúc Thanh Sơn ở Huyền Hoàng giới.
Bạn cũ gặp lại, mấy người đều vui mừng, vẻ mặt vô cùng kích động.
“Lâm Nhất, ngươi định đến thần điện sao?”, Mục Viêm đột nhiên lên tiếng hỏi.
Hướng đi của Lâm Nhất trước đó là tiến thẳng đến thần điện. Nếu không có sự tranh chấp của giới vực Thiên Ưng, bây giờ có lẽ hắn đã giết đến thần điện.
“Đương nhiên”.
Lâm Nhất gật đầu đáp.
“Nhưng giới vực cấp cao tụ tập trong thần điện mạnh hơn giới vực Thiên Ưng rất nhiều, người muốn đối phó với ngươi cũng không chỉ có giới vực Huyết Cốt”, vẻ mặt của Mục Viêm vô cùng nghiêm trọng, hắn ta không hi vọng Lâm Nhất mạo hiểm.
Thần điện cách lối vào Thương Long Cấm Giới gần nhất, giới vực cấp cao có thể chiếm giữ vị trí trong đó đều mạnh vô cùng.
Thủ lĩnh bọn họ ít nhất cũng là nhân vật xếp hạng ba mươi trên bảng Thương Long, yêu nghiệt cảnh giới Thiên Phách tầng bốn chỉ sợ cũng không phải số ít.
Những người của Hiên Vân giới đều không khỏi căng thẳng, bầu không khí nháy mắt trở nên nặng nề. Tụ tập trong thần điện toàn là giới vực cấp cao hoặc yêu nghiệt đỉnh cao, Lâm Nhất tất nhiên rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ có một mình.
Trên gương mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng của Lâm Nhất hiện lên ý cười như gió xuân thổi qua, hắn đội nón che lên trở lại, khẽ giọng nói: “Cửu tử nhất sinh thì cửu tử nhất sinh, ta là kiếm khách, sợ gì chiến đấu. Giới vực Huyết Cốt năm lần bảy lượt truy sát ta, món nợ này ta nên tính sổ từ lâu rồi!”
Dứt lời, Lâm Nhất một thân áo xanh, đầu không ngoảnh lại tiến thẳng về phía thần điện.
Lâm Nhất giao đấu với giới vực Thiên Ưng gần như là vừa đối mặt đã kết thúc.
Nhưng tin tức hắn hiện thân vẫn truyền đi khắp thành như sấm chớp gió giật, các giới vực lớn nhỏ của cả thành trì nháy mắt trở nên sôi sục.
Không ai ngờ Lâm Nhất lại thật sự dám hiện thân vào lúc này.
Dù sao thủ lĩnh của giới vực Huyết Cốt Liễu Mộ đã nâng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng bốn, từ trước đã tuyên bố chỉ cần Lâm Nhất dám xuất hiện sẽ bắt hắn nợ máu trả bằng máu, nhục nhã mười lần đền lại gấp trăm lần!
Nhân tài của giới vực cấp cao độ kiếp Thiên Phách lần thứ nhất và lần thứ hai gần như không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Nhưng từ tầng thứ ba trở đi thì vô cùng nguy hiểm, đến tầng thứ tư thì có thể nói là cửu tử nhất sinh. Bất cứ ai có thể đạt đến tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng bốn vốn cũng là một cách chứng minh thực lực.
Trừ điều đó ra, trong thần điện tụ tập toàn giới vực cấp cao hàng đầu, không phải giới vực Thiên Ưng có thể sánh bằng.
Lâm Nhất mang theo bảo vật quý trọng, lại không có giới vực cấp cao chống lưng, e rằng rất khó bảo đảm những nhân tài của giới vực cấp cao trong thần điện sẽ không động lòng.
Bất kể là Nhật Diệu Chi Linh, đạo binh thượng phẩm, hay là võ học Tạo Hóa cao cấp mà hắn nắm giữ đều có sức cám dỗ rất lớn.
Đa số người đều nghĩ Lâm Nhất có lẽ sẽ không hiện thân ngay.
Cùng lúc đó, vài bóng người bay ra từ trong kiến trúc phía sau, chính là ba người nhóm Phương Thiếu Vũ và Chúc Thanh Sơn ở Huyền Hoàng giới.
Bạn cũ gặp lại, mấy người đều vui mừng, vẻ mặt vô cùng kích động.
“Lâm Nhất, ngươi định đến thần điện sao?”, Mục Viêm đột nhiên lên tiếng hỏi.
Hướng đi của Lâm Nhất trước đó là tiến thẳng đến thần điện. Nếu không có sự tranh chấp của giới vực Thiên Ưng, bây giờ có lẽ hắn đã giết đến thần điện.
“Đương nhiên”.
Lâm Nhất gật đầu đáp.
“Nhưng giới vực cấp cao tụ tập trong thần điện mạnh hơn giới vực Thiên Ưng rất nhiều, người muốn đối phó với ngươi cũng không chỉ có giới vực Huyết Cốt”, vẻ mặt của Mục Viêm vô cùng nghiêm trọng, hắn ta không hi vọng Lâm Nhất mạo hiểm.
Thần điện cách lối vào Thương Long Cấm Giới gần nhất, giới vực cấp cao có thể chiếm giữ vị trí trong đó đều mạnh vô cùng.
Thủ lĩnh bọn họ ít nhất cũng là nhân vật xếp hạng ba mươi trên bảng Thương Long, yêu nghiệt cảnh giới Thiên Phách tầng bốn chỉ sợ cũng không phải số ít.
Những người của Hiên Vân giới đều không khỏi căng thẳng, bầu không khí nháy mắt trở nên nặng nề. Tụ tập trong thần điện toàn là giới vực cấp cao hoặc yêu nghiệt đỉnh cao, Lâm Nhất tất nhiên rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ có một mình.
Trên gương mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng của Lâm Nhất hiện lên ý cười như gió xuân thổi qua, hắn đội nón che lên trở lại, khẽ giọng nói: “Cửu tử nhất sinh thì cửu tử nhất sinh, ta là kiếm khách, sợ gì chiến đấu. Giới vực Huyết Cốt năm lần bảy lượt truy sát ta, món nợ này ta nên tính sổ từ lâu rồi!”
Dứt lời, Lâm Nhất một thân áo xanh, đầu không ngoảnh lại tiến thẳng về phía thần điện.
Lâm Nhất giao đấu với giới vực Thiên Ưng gần như là vừa đối mặt đã kết thúc.
Nhưng tin tức hắn hiện thân vẫn truyền đi khắp thành như sấm chớp gió giật, các giới vực lớn nhỏ của cả thành trì nháy mắt trở nên sôi sục.
Không ai ngờ Lâm Nhất lại thật sự dám hiện thân vào lúc này.
Dù sao thủ lĩnh của giới vực Huyết Cốt Liễu Mộ đã nâng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng bốn, từ trước đã tuyên bố chỉ cần Lâm Nhất dám xuất hiện sẽ bắt hắn nợ máu trả bằng máu, nhục nhã mười lần đền lại gấp trăm lần!
Nhân tài của giới vực cấp cao độ kiếp Thiên Phách lần thứ nhất và lần thứ hai gần như không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Nhưng từ tầng thứ ba trở đi thì vô cùng nguy hiểm, đến tầng thứ tư thì có thể nói là cửu tử nhất sinh. Bất cứ ai có thể đạt đến tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng bốn vốn cũng là một cách chứng minh thực lực.
Trừ điều đó ra, trong thần điện tụ tập toàn giới vực cấp cao hàng đầu, không phải giới vực Thiên Ưng có thể sánh bằng.
Lâm Nhất mang theo bảo vật quý trọng, lại không có giới vực cấp cao chống lưng, e rằng rất khó bảo đảm những nhân tài của giới vực cấp cao trong thần điện sẽ không động lòng.
Bất kể là Nhật Diệu Chi Linh, đạo binh thượng phẩm, hay là võ học Tạo Hóa cao cấp mà hắn nắm giữ đều có sức cám dỗ rất lớn.
Đa số người đều nghĩ Lâm Nhất có lẽ sẽ không hiện thân ngay.