*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quả Viêm Long được đốt cháy ba nghìn năm, còn được tưới máu Viêm Long, tuy chưa mở linh trí nhưng đã thành tinh từ lâu rồi.”
Tử Điện Ma Long Điểu có vẻ rất bình tĩnh, rõ ràng là trước đây nó đã thử rất nhiều lần rồi.
“Tưới bằng máu của Viêm Long? Chẳng lẽ là có người cố ý trồng quả Viêm Long này sao.”
Lâm Nhất khẽ lẩm bẩm, sau đó, sắc mặt của hắn chợt thay đổi, nếu có người cố ý trồng. Vậy chắc chắn người trồng nó chính là kiếm khách đã giết chết Viêm Long ba nghìn năm trước, nếu không không thể nào giải thích được máu của Viêm Long từ đâu mà có cả.
“Nhưng không phải kiếm khách kia đã chết rồi sao?”
“Chưa chết”.
Tử Điện Ma Long Điểu phản bác.
“Sao ngươi biết?”
Thấy nó khẳng định như thế, Lâm Nhất khó hiểu hỏi. Tuy Tử Điện Ma Long Điểu này đã trưởng thành, nhưng chắc chắn nó không sống lâu đến thế.
“Gia gia nói với ta”.
Tử Điện Ma Long Điểu không giải thích quá nhiều.
Lâm Nhất nghe mà cảm thấy kỳ quái, gì mà gia gia ngươi nói với ngươi.
Nhưng nghĩ lại, có thể là năm xưa gia gia nó nhìn thấy tất cả, lưu giữ ký ức vào huyết mạch. Tử Điện Ma Long Điểu kế thừa huyết mạch tộc của chúng, sau khi trưởng thành thì thức tỉnh đoạn ký ức này, vậy thì có thể hiểu được.
“Vậy kiếm khách đó có lai lịch thế nào?”
Lâm Nhất có chút tò mò hỏi.
“Không rõ lắm, nhưng trong ký ức của gia gia ta có vài dự đoán, kiếm khách đó sử dụng tuyệt học Kiếm Tông. Lúc người đó xảy ra xung đột với người khác cũng nói là mình đến từ đế quốc Đại Tần”.
Không phải chuyện gì lớn, Tử Diện Ma Long Điểu thành thật nói lại cho hắn.
Tuyệt học kiếm tông? Đến từ Đại Tần?
Lâm Nhất chấn động, lập tức nhớ tới tổ sư gia Kiếm Vô Danh của Kiếm Các, vừa khéo phù hợp với hai điều kiện này một cách hoàn hảo.
Trừ ông ấy ra, e rằng cả cổ vực Nam Hoa không còn ai phù hợp với điều kiện này. Còn Tử Điện Ma Long Điểu, đây là ký ức nó kế thừa từ tổ tiên, hơn nữa Lâm Nhất vừa cứu nó một mạng, không nhất thiết phải nói dối hắn.
Nói vậy thì năm xưa kiếm khách bí ẩn giết chết Viêm Long chính là Kiếm Vô Danh, tổ sư Kiếm Các?
Kiếm ý nghìn năm không tan ở sườn núi Lạc Long cũng là của ông ấy để lại.
Bây giờ quả Viêm Long này cũng là ba nghìn năm trước ông ấy thuận tay gieo xuống.
Điều khiến trong lòng Lâm Nhất dậy sóng là năm đó tổ sư Kiếm Vô Danh vẫn chưa chết, có thể đến bây giờ vẫn còn sống.
“Quả Viêm Long muốn có linh trí, sớm muộn cũng phải độ kiếp, nếu thất bại, đến lúc đó ta có thể giúp ngươi nghĩ cách. Bây giờ xem qua là được, có thể đi rồi”.
“Quả Viêm Long được đốt cháy ba nghìn năm, còn được tưới máu Viêm Long, tuy chưa mở linh trí nhưng đã thành tinh từ lâu rồi.”
Tử Điện Ma Long Điểu có vẻ rất bình tĩnh, rõ ràng là trước đây nó đã thử rất nhiều lần rồi.
“Tưới bằng máu của Viêm Long? Chẳng lẽ là có người cố ý trồng quả Viêm Long này sao.”
Lâm Nhất khẽ lẩm bẩm, sau đó, sắc mặt của hắn chợt thay đổi, nếu có người cố ý trồng. Vậy chắc chắn người trồng nó chính là kiếm khách đã giết chết Viêm Long ba nghìn năm trước, nếu không không thể nào giải thích được máu của Viêm Long từ đâu mà có cả.
“Nhưng không phải kiếm khách kia đã chết rồi sao?”
“Chưa chết”.
Tử Điện Ma Long Điểu phản bác.
“Sao ngươi biết?”
Thấy nó khẳng định như thế, Lâm Nhất khó hiểu hỏi. Tuy Tử Điện Ma Long Điểu này đã trưởng thành, nhưng chắc chắn nó không sống lâu đến thế.
“Gia gia nói với ta”.
Tử Điện Ma Long Điểu không giải thích quá nhiều.
Lâm Nhất nghe mà cảm thấy kỳ quái, gì mà gia gia ngươi nói với ngươi.
Nhưng nghĩ lại, có thể là năm xưa gia gia nó nhìn thấy tất cả, lưu giữ ký ức vào huyết mạch. Tử Điện Ma Long Điểu kế thừa huyết mạch tộc của chúng, sau khi trưởng thành thì thức tỉnh đoạn ký ức này, vậy thì có thể hiểu được.
“Vậy kiếm khách đó có lai lịch thế nào?”
Lâm Nhất có chút tò mò hỏi.
“Không rõ lắm, nhưng trong ký ức của gia gia ta có vài dự đoán, kiếm khách đó sử dụng tuyệt học Kiếm Tông. Lúc người đó xảy ra xung đột với người khác cũng nói là mình đến từ đế quốc Đại Tần”.
Không phải chuyện gì lớn, Tử Diện Ma Long Điểu thành thật nói lại cho hắn.
Tuyệt học kiếm tông? Đến từ Đại Tần?
Lâm Nhất chấn động, lập tức nhớ tới tổ sư gia Kiếm Vô Danh của Kiếm Các, vừa khéo phù hợp với hai điều kiện này một cách hoàn hảo.
Trừ ông ấy ra, e rằng cả cổ vực Nam Hoa không còn ai phù hợp với điều kiện này. Còn Tử Điện Ma Long Điểu, đây là ký ức nó kế thừa từ tổ tiên, hơn nữa Lâm Nhất vừa cứu nó một mạng, không nhất thiết phải nói dối hắn.
Nói vậy thì năm xưa kiếm khách bí ẩn giết chết Viêm Long chính là Kiếm Vô Danh, tổ sư Kiếm Các?
Kiếm ý nghìn năm không tan ở sườn núi Lạc Long cũng là của ông ấy để lại.
Bây giờ quả Viêm Long này cũng là ba nghìn năm trước ông ấy thuận tay gieo xuống.
Điều khiến trong lòng Lâm Nhất dậy sóng là năm đó tổ sư Kiếm Vô Danh vẫn chưa chết, có thể đến bây giờ vẫn còn sống.
“Quả Viêm Long muốn có linh trí, sớm muộn cũng phải độ kiếp, nếu thất bại, đến lúc đó ta có thể giúp ngươi nghĩ cách. Bây giờ xem qua là được, có thể đi rồi”.