Lâm Nhất nhẩm niệm, đầu tiên là thôi động Tử Diên Kiếm Quyết, trong không gian của thần thụ Thanh Tiêu, những cánh hoa Tử Diên lơ lửng trên trời đều bay múa.
Thanh Tiêu Kiếm Quyết!
Ngay sau đó, Thanh Tiêu Kiếm Quyết bắt đầu thôi động, hai luồng chân nguyên dung hợp trong kinh mạch chảy đi khắp toàn thân.
Trong phút chốc, cả người Lâm Nhất bắn ra kiếm quang vô cùng đáng sợ, kiếm quang gồm hai màu xanh tím. Gió lớn lập tức nổi lên, sấm chớp lập loè, chân nguyên cuồn cuộn tràn ngập toàn thân, Lâm Nhất cảm thấy cơ thể mình như sắp không chịu đựng nổi.
Ánh sáng xanh và tím toả ra từ lỗ chân lông quanh quẩn quanh người Lâm Nhất, uy áp của Lâm Nhất lập tức tăng vọt, không có điểm dừng.
Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng bừng lên, ngón cái chậm rãi đè lên móng ngón giữa, chân nguyên cuồn cuộn như sông lớn chảy vào trong ngón tay. Ngón cái và ngón giữa đè lên nhau như chiếc cung thần hình trăng tròn, thủ thế chờ lao đi.
Lúc này kiếm uy Thương Long bất diệt mênh mông đang dao động giữa không trung, lôi quang trên vùng trời ấy lập tức nổ tung, gió nổi mây phun, một dị tượng đáng sợ đang biến đổi liên tục.
Đạn Chỉ Thần Kiếm!
Khi khí thế đạt tới mức cao nhất, Lâm Nhất lập tức búng tay, một trăm hai mươi cánh hoa Tử Diên như sao trời trong cơ thể bay ra xếp sau lưng hắn. Khi hắn búng tay, tất cả cánh hoa đều nở rộ.
Hơn một trăm cánh hoa đồng loạt nở rộ tạo thành bức màn ánh sáng lộng lẫy. Vào thời khắc trăm hoa đua nở có kiếm khí bắn ra từ trong nhuỵ hoa.
Ầm ầm! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
4. 1000 Năm Tương Phùng
=====================================
Ngọn núi Hoả Diễm mà Lâm Nhất đang nhìn lập tức bị hơn một trăm tia kiếm quang chôn vùi, giống như thác nước đổ xuống từ trên dải Ngân Hà. Khi bị chôn vùi, cả ngọn núi biến thành tro, san thành đất bằng.
Đến khi kiếm quang tiêu tán, ba ngọn núi Hoả Diễm trong khu vực cấm chỉ còn lại hai ngọn núi.
Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn há to miệng, hồi lâu vẫn không nói nên lời.
Quá khủng khiếp!
Một cái búng tay đã san bằng một ngọn núi cao vạn trượng, Lâm Nhất kinh ngạc không nói nên lời, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Hắn nghĩ tới mô tả trong Đạn Chỉ Thần Kiếm, tu luyện đến cảnh giới cao nhất có thể chém rơi ngôi sao bằng một cái búng tay. Trước đây hắn chỉ nghĩ đây là cách nói phóng đại, nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến hắn cực kì khiếp sợ, có lẽ thật sự sẽ có một ngày chém rơi sao trời.
Nhưng Lâm Nhất cảm thấy chiêu này không được tốt lắm, chân nguyên mà Tử Diên Kiếm Quyết ngưng tụ đã tiêu hao gần hết.
Lúc thủ thế, tinh khí bị mài mòn rất nhiều, đầu hơi choáng váng, trán không ngừng toát mồ hôi.
“Hơi khoa trương nhưng cần tiếp tục cải tiến trong thực chiến, chứ nếu mình đánh một chiêu mà không trúng sẽ rơi vào thế yếu”.
Lâm Nhất khẽ nheo mắt, nhếch môi mỉm cười.
Thử lại hiệu quả kì diệu của Thanh Tiêu Kiếm Quyết thêm lần nữa xem!
Dùng cây tạo gió!
Thanh Tiêu Kiếm Quyết thôi động, thần thụ Thanh Tiêu chợt xuất hiện sau lưng Lâm Nhất, quanh người hắn lập tức biến ra một lốc xoáy dài tận mười trượng.
Mây xanh hoá sấm!
Thanh Tiêu Kiếm Quyết!
Ngay sau đó, Thanh Tiêu Kiếm Quyết bắt đầu thôi động, hai luồng chân nguyên dung hợp trong kinh mạch chảy đi khắp toàn thân.
Trong phút chốc, cả người Lâm Nhất bắn ra kiếm quang vô cùng đáng sợ, kiếm quang gồm hai màu xanh tím. Gió lớn lập tức nổi lên, sấm chớp lập loè, chân nguyên cuồn cuộn tràn ngập toàn thân, Lâm Nhất cảm thấy cơ thể mình như sắp không chịu đựng nổi.
Ánh sáng xanh và tím toả ra từ lỗ chân lông quanh quẩn quanh người Lâm Nhất, uy áp của Lâm Nhất lập tức tăng vọt, không có điểm dừng.
Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng bừng lên, ngón cái chậm rãi đè lên móng ngón giữa, chân nguyên cuồn cuộn như sông lớn chảy vào trong ngón tay. Ngón cái và ngón giữa đè lên nhau như chiếc cung thần hình trăng tròn, thủ thế chờ lao đi.
Lúc này kiếm uy Thương Long bất diệt mênh mông đang dao động giữa không trung, lôi quang trên vùng trời ấy lập tức nổ tung, gió nổi mây phun, một dị tượng đáng sợ đang biến đổi liên tục.
Đạn Chỉ Thần Kiếm!
Khi khí thế đạt tới mức cao nhất, Lâm Nhất lập tức búng tay, một trăm hai mươi cánh hoa Tử Diên như sao trời trong cơ thể bay ra xếp sau lưng hắn. Khi hắn búng tay, tất cả cánh hoa đều nở rộ.
Hơn một trăm cánh hoa đồng loạt nở rộ tạo thành bức màn ánh sáng lộng lẫy. Vào thời khắc trăm hoa đua nở có kiếm khí bắn ra từ trong nhuỵ hoa.
Ầm ầm! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
4. 1000 Năm Tương Phùng
=====================================
Ngọn núi Hoả Diễm mà Lâm Nhất đang nhìn lập tức bị hơn một trăm tia kiếm quang chôn vùi, giống như thác nước đổ xuống từ trên dải Ngân Hà. Khi bị chôn vùi, cả ngọn núi biến thành tro, san thành đất bằng.
Đến khi kiếm quang tiêu tán, ba ngọn núi Hoả Diễm trong khu vực cấm chỉ còn lại hai ngọn núi.
Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn há to miệng, hồi lâu vẫn không nói nên lời.
Quá khủng khiếp!
Một cái búng tay đã san bằng một ngọn núi cao vạn trượng, Lâm Nhất kinh ngạc không nói nên lời, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Hắn nghĩ tới mô tả trong Đạn Chỉ Thần Kiếm, tu luyện đến cảnh giới cao nhất có thể chém rơi ngôi sao bằng một cái búng tay. Trước đây hắn chỉ nghĩ đây là cách nói phóng đại, nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến hắn cực kì khiếp sợ, có lẽ thật sự sẽ có một ngày chém rơi sao trời.
Nhưng Lâm Nhất cảm thấy chiêu này không được tốt lắm, chân nguyên mà Tử Diên Kiếm Quyết ngưng tụ đã tiêu hao gần hết.
Lúc thủ thế, tinh khí bị mài mòn rất nhiều, đầu hơi choáng váng, trán không ngừng toát mồ hôi.
“Hơi khoa trương nhưng cần tiếp tục cải tiến trong thực chiến, chứ nếu mình đánh một chiêu mà không trúng sẽ rơi vào thế yếu”.
Lâm Nhất khẽ nheo mắt, nhếch môi mỉm cười.
Thử lại hiệu quả kì diệu của Thanh Tiêu Kiếm Quyết thêm lần nữa xem!
Dùng cây tạo gió!
Thanh Tiêu Kiếm Quyết thôi động, thần thụ Thanh Tiêu chợt xuất hiện sau lưng Lâm Nhất, quanh người hắn lập tức biến ra một lốc xoáy dài tận mười trượng.
Mây xanh hoá sấm!