Với bối cảnh của Chiến giới, bất kể là Hàn Lôi hay Mạc Huyền, cả hai đều có đạo giáp của riêng mình.
Nhiều khi đạo giáp còn quý giá hơn cả đạo binh, một là do nó hiếm, hai là có thể bảo vệ tính mạng. Bất cứ lúc nào tính mạng cũng là thứ quan trọng nhất. Cơ duyên, tạo hoá không có thì vẫn có thể tiếp tục tìm, nhưng tính mạng luôn chỉ có một.
Nhát kiếm này của Lâm Nhất thật đáng sợ, không chỉ chém rách chân nguyên hộ thể của Mạc Huyền, cả chiếc đạo giáp kia cũng chém thành bột phấn.
Chân nguyên hộ thể của Mạc Huyền có nguồn gốc từ võ học Tạo Hoá cổ xưa, trong cả bốn vùng khí hải của hắn ta đều có phù văn lôi đình hỗ trợ.
Loại chân nguyên đó mạnh hơn rất nhiều so với yêu nghiệt bình thường, trong cùng cảnh giới có thể áp đảo đối thủ.
Nhưng bây giờ tất cả đều vô ích!
Thần thoại đã bị phá vỡ, phong thái vô địch đã tan biến, cái gọi là cấm kỵ cũng đã trở thành một trò cười.
Mạc Huyền bị chém như một con chó chết, quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, hắn ta giãy giụa đứng lên rồi lại quỳ phịch xuống, chống hai tay dưới đất ho khan, máu không ngừng chảy ra từ trong miệng.
Quá thê thảm!
Trước ánh mắt của tất cả mọi người, Mạc Huyền bị người khác nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy mặt đau rát, xấu hổ vô cùng.
Mới đó không lâu hắn ta còn kiêu căng ngạo mạn, lúc này ngay cả đứng lên cũng khó khăn.
Kết quả nằm ngoài dự liệu, có lẽ trước đó không ai ngờ được rằng khi Huyền Lôi song kiếm hợp sức với nhau, Lâm Nhất vẫn có thể mạnh mẽ áp đảo đối phương.
Tuy các nhân tài kiệt xuất trên cao nguyên Hoàng Sa ít nhiều cũng đã từng nghe thấy tin đồn về hắn, thậm chí còn tự gọi hắn là Táng Hoa Kiếm Ma. Nhưng chẳng ai ngờ được rằng, sau khi đối thủ đổi thành nhân tài kiệt xuất của mười phương chiến giới, Lâm Nhất vẫn có được phong thái như thế.
Điều này làm người ta quá kinh ngạc!
Vô số ánh mắt phức tạp đổ dồn về phía Lâm Nhất, còn chưa tới ba tháng nữa là sẽ đến ngày diễn ra cuộc chiến cuối cùng ở thiên lộ.
Có lẽ vị kiếm khách đến từ giới vực cấp thấp này sẽ thật sự có thể tạo nên kỳ tích của riêng mình trong cuộc chiến cuối cùng, phá vỡ cục diện mười phương chiến giới độc chiếm mười vị trí đầu. Con đường thông thiên vốn là con đường khát vọng, mỗi lần thiên lộ mở đều sẽ có hắc mã tuyệt thế được sinh ra.
Sự xuất hiện của Lâm Nhất đã vô hình chứng minh cho truyền thuyết, bất kỳ ai cũng có thể biến thành rồng trên con đường thông thiên này.
Ầm!
Bỗng nhiên, cuồng phong thổi đến từ phía xa, mặt đất đột nhiên rung lắc.
Những đám mây trên trời không ngừng nhấp nhô như làn sóng, mọi người đều biến sắc, bất giác đưa mắt nhìn ra đằng sau.
“Đến rồi à?”
Sắc mặt Lâm Nhất không hề dao động, vừa rồi khi đánh nhau với Huyền Lôi song kiếm, hắn đã cảm ứng được một vài khí tức mạnh như yêu quái đang nhanh chóng lao tới từ nơi xa.
Đã thế không chỉ có một người, khí tức ấy làm cho Lâm Nhất e dè, cảm nhận được sự tồn tại của nguy hiểm.
Trực giác của kiếm khách luôn rất chính xác, Lâm Nhất đoán, đó có thể là nhóm người mạnh nhất trong mười phương chiến giới.
Hiện tại vẫn chưa phải cơ hội đánh trực diện với nhóm người này, nghĩ vậy, Lâm Nhất di chuyển tới bên cạnh Bùi Tuyết.
“Đi thôi!”
Nhiều khi đạo giáp còn quý giá hơn cả đạo binh, một là do nó hiếm, hai là có thể bảo vệ tính mạng. Bất cứ lúc nào tính mạng cũng là thứ quan trọng nhất. Cơ duyên, tạo hoá không có thì vẫn có thể tiếp tục tìm, nhưng tính mạng luôn chỉ có một.
Nhát kiếm này của Lâm Nhất thật đáng sợ, không chỉ chém rách chân nguyên hộ thể của Mạc Huyền, cả chiếc đạo giáp kia cũng chém thành bột phấn.
Chân nguyên hộ thể của Mạc Huyền có nguồn gốc từ võ học Tạo Hoá cổ xưa, trong cả bốn vùng khí hải của hắn ta đều có phù văn lôi đình hỗ trợ.
Loại chân nguyên đó mạnh hơn rất nhiều so với yêu nghiệt bình thường, trong cùng cảnh giới có thể áp đảo đối thủ.
Nhưng bây giờ tất cả đều vô ích!
Thần thoại đã bị phá vỡ, phong thái vô địch đã tan biến, cái gọi là cấm kỵ cũng đã trở thành một trò cười.
Mạc Huyền bị chém như một con chó chết, quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, hắn ta giãy giụa đứng lên rồi lại quỳ phịch xuống, chống hai tay dưới đất ho khan, máu không ngừng chảy ra từ trong miệng.
Quá thê thảm!
Trước ánh mắt của tất cả mọi người, Mạc Huyền bị người khác nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy mặt đau rát, xấu hổ vô cùng.
Mới đó không lâu hắn ta còn kiêu căng ngạo mạn, lúc này ngay cả đứng lên cũng khó khăn.
Kết quả nằm ngoài dự liệu, có lẽ trước đó không ai ngờ được rằng khi Huyền Lôi song kiếm hợp sức với nhau, Lâm Nhất vẫn có thể mạnh mẽ áp đảo đối phương.
Tuy các nhân tài kiệt xuất trên cao nguyên Hoàng Sa ít nhiều cũng đã từng nghe thấy tin đồn về hắn, thậm chí còn tự gọi hắn là Táng Hoa Kiếm Ma. Nhưng chẳng ai ngờ được rằng, sau khi đối thủ đổi thành nhân tài kiệt xuất của mười phương chiến giới, Lâm Nhất vẫn có được phong thái như thế.
Điều này làm người ta quá kinh ngạc!
Vô số ánh mắt phức tạp đổ dồn về phía Lâm Nhất, còn chưa tới ba tháng nữa là sẽ đến ngày diễn ra cuộc chiến cuối cùng ở thiên lộ.
Có lẽ vị kiếm khách đến từ giới vực cấp thấp này sẽ thật sự có thể tạo nên kỳ tích của riêng mình trong cuộc chiến cuối cùng, phá vỡ cục diện mười phương chiến giới độc chiếm mười vị trí đầu. Con đường thông thiên vốn là con đường khát vọng, mỗi lần thiên lộ mở đều sẽ có hắc mã tuyệt thế được sinh ra.
Sự xuất hiện của Lâm Nhất đã vô hình chứng minh cho truyền thuyết, bất kỳ ai cũng có thể biến thành rồng trên con đường thông thiên này.
Ầm!
Bỗng nhiên, cuồng phong thổi đến từ phía xa, mặt đất đột nhiên rung lắc.
Những đám mây trên trời không ngừng nhấp nhô như làn sóng, mọi người đều biến sắc, bất giác đưa mắt nhìn ra đằng sau.
“Đến rồi à?”
Sắc mặt Lâm Nhất không hề dao động, vừa rồi khi đánh nhau với Huyền Lôi song kiếm, hắn đã cảm ứng được một vài khí tức mạnh như yêu quái đang nhanh chóng lao tới từ nơi xa.
Đã thế không chỉ có một người, khí tức ấy làm cho Lâm Nhất e dè, cảm nhận được sự tồn tại của nguy hiểm.
Trực giác của kiếm khách luôn rất chính xác, Lâm Nhất đoán, đó có thể là nhóm người mạnh nhất trong mười phương chiến giới.
Hiện tại vẫn chưa phải cơ hội đánh trực diện với nhóm người này, nghĩ vậy, Lâm Nhất di chuyển tới bên cạnh Bùi Tuyết.
“Đi thôi!”