"Nội tình mạnh quá!"
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia bất ngờ, người này trông cùng trang lứa với mình nhưng nội tình lại mạnh đến đáng sợ. Dù công pháp tu luyện có kém hơn Tử Diên Kiếm Quyết, nhưng e rằng cũng chẳng thua bao nhiêu, chắc hẳn đã bắt đầu tu luyện từ nhỏ, thậm chí khi còn trong bụng mẹ đã được nuôi dưỡng từ những loại đan dược.
Phải nói là mạnh hơn rất nhiều so với Lâm Nhất chỉ mới tu luyện mấy năm ngắn gũi.
Sau khi tu vi đạt đến Bán Bộ Thiên Phách, nội tình kinh người này liền bùng nổ trong nháy mắt, miễn cưỡng có thể ngang sức ngang tài với kiếm uy Thương Long của Lâm Nhất.
Quả thật không tồi, người này tuyệt đối không phải tán tu, sau lưng nhất định sẽ có tông phái hoặc gia tộc khá lớn chống đỡ.
Thế lực tầm thường sẽ không thể đào tạo ra được một thanh niên yêu nghiệt có nội tình kinh người như vậy.
Bá Kiếm, Kinh Hồng Phá Nhật!
Suy nghĩ vừa dứt, hai bên Lâm Nhất mọc ra màn sáng như đôi cánh, theo từng bước chân của hắn dần dang rộng bay lên. Cả người đứng giữa gió tuyết vặn vẹo xoay tròn, màn sáng hai bên không ngừng kéo dài, đến khi vung kiếm đâm ra liền đâm trực diện vào điểm mạnh nhất của quyền mang.
Hự!
Tiếng vỡ vụng vang lên, chân nguyên hộ thể trên người Lâm Nhất bị ý chí Hàn Băng của đối phương đánh vỡ hơn một nửa. Có điều vẫn chưa đến mức nghiêm trọng, tay phải nắm chặt kiếm Táng Hoa của hắn đã đâm vào trên vai phải đối phương từ lúc nào.
Keng!
Bỗng có tiếng kim loại va chạm với nhau vang lên, quần áo của Phương Hàn Lạc chợt rách toạc, cả người bị đánh văng thẳng ra ngoài.
Nơi bị kiếm đâm trúng chỉ bị rách một lỗ chứ vẫn không bị xuyên thủng.
"Luyện thể thật sự quá kinh khủng..."
"Bị Lâm Nhất đâm trúng mà vẫn có thể rút lui toàn vẹn, hiện giờ cũng chỉ có hắn ta mà thôi!"
"Chẳng trách lúc trước rất nhiều lần bị đẩy vào chỗ chết vẫn có thể đột phá, thì ra vẫn còn lá bài tẩy là luyện thể, đúng là cuộc chiến tranh giành vị trí tân tú mạnh nhất rồi!"
Khi mọi người nhìn thấy luyện thể siêu mạnh của Phương Hàn Lạc thì đều thoáng cả kinh, chẳng qua đây cũng không quá nằm ngoài dự đoán.
"Hình như bị lộ chút bí mật rồi".
Phương Hàn Lạc khẽ mỉm cười, lúc vừa rớt xuống, quần áo trên người đã bị dư chấn xé nát để lộ ra nửa thân trên. Làn da của hắn ta trắng như ngọc, toát ra vẻ lạnh lùng chẳng khác một khối hàn ngọc ngàn năm tuổi, lạnh buốt mà cứng rắn.
"Nếu bàn về đột phá, chiến thể Tử Băng này có lẽ không bằng chiến thể Thương Long của ngươi, nhưng nói riêng về phòng thủ, ngươi cũng rất khó làm ta bị thương được".
Nói xong, xung quanh người Phương Hàn Lạc tuôn ra rất nhiều luồng khí tức màu tím, nó giống như từng mảnh băng long màu tím vậy. Hắn ta không cho Lâm Nhất nhiều thời gian phản ứng, hắn ta giơ tay lên tiếp tục phát động công kích điên cuồng, hàng loạt đóm sáng phát ra một luồng khí tức màu tím lạnh lẽo như ngọc, giống như những ánh sao lạnh lẽo bắn về hướng Lâm Nhất một cách mãnh liệt.
Lâm Nhất đang ở giữ chừng không, đáy mắt liền hiện lên tia kinh ngạc, hắn vừa nhìn thấy thân pháp di chuyển lúc đối phương rơi xuống, nó đã làm kiếm uy tiêu hao hơn phân nửa.
Cho dù những chấn động vô hình xen lẫn dư âm hỗn loạn khiến cho rất mờ mịt, nhưng Lâm Nhất vẫn đủ nhạy bén nhận ra.
Trong phút chốc do dự, Lâm Nhất đã không xuất thủ, cứ giả vờ không thấy là được rồi.
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia bất ngờ, người này trông cùng trang lứa với mình nhưng nội tình lại mạnh đến đáng sợ. Dù công pháp tu luyện có kém hơn Tử Diên Kiếm Quyết, nhưng e rằng cũng chẳng thua bao nhiêu, chắc hẳn đã bắt đầu tu luyện từ nhỏ, thậm chí khi còn trong bụng mẹ đã được nuôi dưỡng từ những loại đan dược.
Phải nói là mạnh hơn rất nhiều so với Lâm Nhất chỉ mới tu luyện mấy năm ngắn gũi.
Sau khi tu vi đạt đến Bán Bộ Thiên Phách, nội tình kinh người này liền bùng nổ trong nháy mắt, miễn cưỡng có thể ngang sức ngang tài với kiếm uy Thương Long của Lâm Nhất.
Quả thật không tồi, người này tuyệt đối không phải tán tu, sau lưng nhất định sẽ có tông phái hoặc gia tộc khá lớn chống đỡ.
Thế lực tầm thường sẽ không thể đào tạo ra được một thanh niên yêu nghiệt có nội tình kinh người như vậy.
Bá Kiếm, Kinh Hồng Phá Nhật!
Suy nghĩ vừa dứt, hai bên Lâm Nhất mọc ra màn sáng như đôi cánh, theo từng bước chân của hắn dần dang rộng bay lên. Cả người đứng giữa gió tuyết vặn vẹo xoay tròn, màn sáng hai bên không ngừng kéo dài, đến khi vung kiếm đâm ra liền đâm trực diện vào điểm mạnh nhất của quyền mang.
Hự!
Tiếng vỡ vụng vang lên, chân nguyên hộ thể trên người Lâm Nhất bị ý chí Hàn Băng của đối phương đánh vỡ hơn một nửa. Có điều vẫn chưa đến mức nghiêm trọng, tay phải nắm chặt kiếm Táng Hoa của hắn đã đâm vào trên vai phải đối phương từ lúc nào.
Keng!
Bỗng có tiếng kim loại va chạm với nhau vang lên, quần áo của Phương Hàn Lạc chợt rách toạc, cả người bị đánh văng thẳng ra ngoài.
Nơi bị kiếm đâm trúng chỉ bị rách một lỗ chứ vẫn không bị xuyên thủng.
"Luyện thể thật sự quá kinh khủng..."
"Bị Lâm Nhất đâm trúng mà vẫn có thể rút lui toàn vẹn, hiện giờ cũng chỉ có hắn ta mà thôi!"
"Chẳng trách lúc trước rất nhiều lần bị đẩy vào chỗ chết vẫn có thể đột phá, thì ra vẫn còn lá bài tẩy là luyện thể, đúng là cuộc chiến tranh giành vị trí tân tú mạnh nhất rồi!"
Khi mọi người nhìn thấy luyện thể siêu mạnh của Phương Hàn Lạc thì đều thoáng cả kinh, chẳng qua đây cũng không quá nằm ngoài dự đoán.
"Hình như bị lộ chút bí mật rồi".
Phương Hàn Lạc khẽ mỉm cười, lúc vừa rớt xuống, quần áo trên người đã bị dư chấn xé nát để lộ ra nửa thân trên. Làn da của hắn ta trắng như ngọc, toát ra vẻ lạnh lùng chẳng khác một khối hàn ngọc ngàn năm tuổi, lạnh buốt mà cứng rắn.
"Nếu bàn về đột phá, chiến thể Tử Băng này có lẽ không bằng chiến thể Thương Long của ngươi, nhưng nói riêng về phòng thủ, ngươi cũng rất khó làm ta bị thương được".
Nói xong, xung quanh người Phương Hàn Lạc tuôn ra rất nhiều luồng khí tức màu tím, nó giống như từng mảnh băng long màu tím vậy. Hắn ta không cho Lâm Nhất nhiều thời gian phản ứng, hắn ta giơ tay lên tiếp tục phát động công kích điên cuồng, hàng loạt đóm sáng phát ra một luồng khí tức màu tím lạnh lẽo như ngọc, giống như những ánh sao lạnh lẽo bắn về hướng Lâm Nhất một cách mãnh liệt.
Lâm Nhất đang ở giữ chừng không, đáy mắt liền hiện lên tia kinh ngạc, hắn vừa nhìn thấy thân pháp di chuyển lúc đối phương rơi xuống, nó đã làm kiếm uy tiêu hao hơn phân nửa.
Cho dù những chấn động vô hình xen lẫn dư âm hỗn loạn khiến cho rất mờ mịt, nhưng Lâm Nhất vẫn đủ nhạy bén nhận ra.
Trong phút chốc do dự, Lâm Nhất đã không xuất thủ, cứ giả vờ không thấy là được rồi.