*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mũi kiếm đâm vào người đối phương, Lâm Nhất bị bắn ngược lại, Viêm Long Tử cười khẩy xông tới.
“Bá Kiếm, Triêu Dương Như Hoả!”
Lâm Nhất di chuyển lúc ẩn lúc hiện, từng bóng ảnh trên đài Thăng Long bị quyền mang của đối phương đánh tan, nhưng chân thân lại không cố định. Hắn nhắm chuẩn cơ hội, không chút hoang mang lao nhanh tới chém một nhát.
Phụt!
Khoé miệng Viêm Long Tử chảy máu, hắn ta bị đẩy lùi mấy bước, khí huyết trong cơ thể sôi trào vô cùng khó chịu.
“Đi chết đi!”
Viêm Long Tử bị áp đảo giận tái mặt, đến lúc này hắn ta vẫn chưa thể chạm vào vạt áo của Lâm Nhất, còn bị kiếm Táng Hoa đánh trúng liên tục. Nhát kiếm này gây nội thương rất nặng, hắn ta tức giận đến mức mặt mày đỏ bừng, vô cùng bực tức.
Dưới cơn tức giận hắn ta điên cuồng lao tới, đưa tay ra tung một chưởng như vuốt của rồng lửa.
“Ta không tin ngươi có thể phá được kim thân Viêm Long của ta!”
Ỷ vào kim thân bất diệt, Viêm Long Tử liều mạng xông tới. Lối đánh này khá độc ác, tự tin thân pháp của mình mạnh hơn đối phương, lấy thương đổi thương, ép chết đối phương.
Vèo!
Lâm Nhất bình tĩnh thi triển Đằng Vân Quyết, không khí tản ra như mây mù, tích tắc đã kéo dài khoảng cách với hắn ta.
Bùm!
Mặt đất bị chưởng của Viêm Long Tử đánh trúng rung lắc mãnh liệt, chiêu này đánh hụt khiến hắn ta rất khó chịu.
“Bá Trảm Thiên Hạ!”
Nhưng Lâm Nhất không cho hắn ta cơ hội phản ứng, hắn lao về phía Viêm Long Tử với tốc độ nhanh hơn nữa.
Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa, quần áo tung bay, ý cảnh Bá Kiếm tràn ngập ở khắp nơi dung hợp với nhát kiếm này.
“Viêm Long Phá!”
Vẻ dữ tợn thoáng qua trong mắt Viêm Long Tử, hắn ta chỉ mong sao được đánh trực diện với Lâm Nhất, vì có kim thân Viêm Long nên hoàn toàn không sợ đối phương. Hắn ta cười khẩy, đến đúng lúc lắm! Trên người hắn ta bừng lên ngọn lửa hừng hực, lao tới như một con Viêm Long, hai đại sát chiêu sắp va chạm nhau.
Long kiếm hợp nhất!
Nhưng vào lúc này, lần đầu tiên Lâm Nhất cầm kiếm bằng hai tay trong Quần Long thịnh yến, hư ảnh Thương Long dài trăm trượng xuất hiện sau lưng, đôi mắt rồng bắn ra kiếm quang chói mắt.
Khi đôi mắt kiếm kia nhìn thẳng vào Viêm Long Tử, mắt hắn ta lập tức bị hoa, uy áp Viêm Long trên người cũng vỡ vụn.
Bùm!
Khi nhát kiếm này chém xuống, trên người Viêm Long Tử đang lao tới xuất hiện một vết thương dữ tợn, máu phụt ra, hắn ta bị đánh bay ra ngoài. Đối phương đã mất ý chí Hoả Diễm, hoàn toàn không thể đối kháng với Lâm Nhất đã hợp nhất long kiếm.
Hắn ta chỉ có thể dựa vào thân pháp lấy thương đổi thương, đáng tiếc hắn ta còn chưa chạm vào vạt áo của Lâm Nhất đã bị đánh bay.
Máu phun ra, một tràng tiếng thốt kinh ngạc vang lên.
Phá rồi!
Kim thân của Viêm Long Tử đã bị kiếm của Lâm Nhất phá!
Mũi kiếm đâm vào người đối phương, Lâm Nhất bị bắn ngược lại, Viêm Long Tử cười khẩy xông tới.
“Bá Kiếm, Triêu Dương Như Hoả!”
Lâm Nhất di chuyển lúc ẩn lúc hiện, từng bóng ảnh trên đài Thăng Long bị quyền mang của đối phương đánh tan, nhưng chân thân lại không cố định. Hắn nhắm chuẩn cơ hội, không chút hoang mang lao nhanh tới chém một nhát.
Phụt!
Khoé miệng Viêm Long Tử chảy máu, hắn ta bị đẩy lùi mấy bước, khí huyết trong cơ thể sôi trào vô cùng khó chịu.
“Đi chết đi!”
Viêm Long Tử bị áp đảo giận tái mặt, đến lúc này hắn ta vẫn chưa thể chạm vào vạt áo của Lâm Nhất, còn bị kiếm Táng Hoa đánh trúng liên tục. Nhát kiếm này gây nội thương rất nặng, hắn ta tức giận đến mức mặt mày đỏ bừng, vô cùng bực tức.
Dưới cơn tức giận hắn ta điên cuồng lao tới, đưa tay ra tung một chưởng như vuốt của rồng lửa.
“Ta không tin ngươi có thể phá được kim thân Viêm Long của ta!”
Ỷ vào kim thân bất diệt, Viêm Long Tử liều mạng xông tới. Lối đánh này khá độc ác, tự tin thân pháp của mình mạnh hơn đối phương, lấy thương đổi thương, ép chết đối phương.
Vèo!
Lâm Nhất bình tĩnh thi triển Đằng Vân Quyết, không khí tản ra như mây mù, tích tắc đã kéo dài khoảng cách với hắn ta.
Bùm!
Mặt đất bị chưởng của Viêm Long Tử đánh trúng rung lắc mãnh liệt, chiêu này đánh hụt khiến hắn ta rất khó chịu.
“Bá Trảm Thiên Hạ!”
Nhưng Lâm Nhất không cho hắn ta cơ hội phản ứng, hắn lao về phía Viêm Long Tử với tốc độ nhanh hơn nữa.
Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa, quần áo tung bay, ý cảnh Bá Kiếm tràn ngập ở khắp nơi dung hợp với nhát kiếm này.
“Viêm Long Phá!”
Vẻ dữ tợn thoáng qua trong mắt Viêm Long Tử, hắn ta chỉ mong sao được đánh trực diện với Lâm Nhất, vì có kim thân Viêm Long nên hoàn toàn không sợ đối phương. Hắn ta cười khẩy, đến đúng lúc lắm! Trên người hắn ta bừng lên ngọn lửa hừng hực, lao tới như một con Viêm Long, hai đại sát chiêu sắp va chạm nhau.
Long kiếm hợp nhất!
Nhưng vào lúc này, lần đầu tiên Lâm Nhất cầm kiếm bằng hai tay trong Quần Long thịnh yến, hư ảnh Thương Long dài trăm trượng xuất hiện sau lưng, đôi mắt rồng bắn ra kiếm quang chói mắt.
Khi đôi mắt kiếm kia nhìn thẳng vào Viêm Long Tử, mắt hắn ta lập tức bị hoa, uy áp Viêm Long trên người cũng vỡ vụn.
Bùm!
Khi nhát kiếm này chém xuống, trên người Viêm Long Tử đang lao tới xuất hiện một vết thương dữ tợn, máu phụt ra, hắn ta bị đánh bay ra ngoài. Đối phương đã mất ý chí Hoả Diễm, hoàn toàn không thể đối kháng với Lâm Nhất đã hợp nhất long kiếm.
Hắn ta chỉ có thể dựa vào thân pháp lấy thương đổi thương, đáng tiếc hắn ta còn chưa chạm vào vạt áo của Lâm Nhất đã bị đánh bay.
Máu phun ra, một tràng tiếng thốt kinh ngạc vang lên.
Phá rồi!
Kim thân của Viêm Long Tử đã bị kiếm của Lâm Nhất phá!