*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiện tại, tuy Giang Dật liều mạng và hung hãn như thế, nhưng đó còn chưa phải toàn bộ thực lực của hắn.
Nếu Lâm Nhất chỉ có chút bản lĩnh đó thôi thì sớm muộn gì cũng bại, mà còn bại rất thảm.
Trong lúc ba người của thư viện Bạch Ngọc đang trò chuyện, phía trên hội trường, tàn ảnh của hai đối thủ không ngừng biến ảo, trận chiến ngày càng kịch liệt.
“Thám Lôi Thủ!”
Trong mắt Giang Dật xẹt qua tia sáng lạnh, cánh tay phải của hắn duỗi ra khỏi ống tay áo, một luồng sáng tím lan tỏa, có cảm giác như điện quang đã ngưng tụ thành chất lỏng màu tím vậy, trông rất quái đản.
Ngay khi hắn vừa nói xong, có tia sét bá khí mà hùng hậu bùng nổ từ trong tay hắn, phút chốc, mây đen vô cùng vô tận cuồn cuộn kéo đến.
Đôi tay kia đã hấp dẫn mây đen từ bốn phương tám hướng, khiến vòm trời liên tục lóe sáng.
Nếu không có chân nguyên hùng hậu hỗ trợ thì không cách nào diễn hóa ra được dị tượng khủng bố bực này. Xem ra Giang Dật đã muốn bày ra bản lĩnh thật sự của mình rồi.
Cảm nhận được thanh thế mênh mông cuồn cuộn từ một chưởng này, tim Lâm Nhất thoáng khựng lại, không dám chủ quan. Tám mươi mốt cánh hoa Tử Diên ở Tử Phủ bắt đầu nở rộ, sóng nước màu bạc ầm ầm sôi trào, toàn thân hắn tràn ngập Tử Diên kiếm kình cuồng bạo.
Còn chưa hết, một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp trời đất, kiếm ý Tiên Thiên sắp tiếp cận đại thành từ trên người hắn xộc thẳng lên trời, phút chốc, kiếm thế mênh mông đã hội tụ quanh thân Lâm Nhất.
Khi kiếm uy đã đạt đến đỉnh điểm, Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, đánh ra một quyền. Quyền này hệt như một thanh kiếm sắc bén, bộc phát hào quang màu bạc ác liệt, chiếu sáng khoảng không vốn mờ tối.
Ầm!
Hào quang nổ tung, lôi hỏa màu tím cùng quyền màu bạc hung hăng va vào nhau, một luồng sức mạnh hỗn hợp giữa tím và bạc cực kỳ táo bạo lan ra xung quanh với tốc độ kinh người.
Chiến!
Thấy Thám Lôi Thủ vẫn không thể làm Lâm Nhất bị thương, mặt Giang Dật khẽ biến sắc, hắn ta nghiêng người xông lên, đôi tay thon dài nắm chặt thành quyền, mây điện mù trời nổ ầm ầm.
Hắn ta tung ra hai quyền, khi tia điện xé toạc bầu trời, quyền tung ra một cách mạnh mẽ và tàn nhẫn.
Với cảnh giới Dương Huyền tiểu thành của hắn ta kết hợp với Thám Lôi Thủ, hai quyền đấm xuống như vũ bão, vô cùng khủng khiếp.
Nhưng trước thanh thế này, Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, ý chí chiến đấu trong mắt càng thêm nồng đậm, hắn bay lên trời chủ động tiếp chiêu.
Nguy hiểm không tránh, nếu ngươi muốn chiến, ta sẽ chiến cùng ngươi!
Keng! Keng! Keng!
Trên không trung, hai người điên cuồng tung quyền, quyền mang va chạm nhau phát ra những tiếng nổ như đá vàng vỡ vụn. Cùng với cơn gió lốc tạo ra từ kiếm thế và tia điện, hai người trong gió lốc cứ thế mạnh mẽ đối đầu nhau, tiếng đá vàng vỡ vụn không ngừng vang lên.
Hiện tại, tuy Giang Dật liều mạng và hung hãn như thế, nhưng đó còn chưa phải toàn bộ thực lực của hắn.
Nếu Lâm Nhất chỉ có chút bản lĩnh đó thôi thì sớm muộn gì cũng bại, mà còn bại rất thảm.
Trong lúc ba người của thư viện Bạch Ngọc đang trò chuyện, phía trên hội trường, tàn ảnh của hai đối thủ không ngừng biến ảo, trận chiến ngày càng kịch liệt.
“Thám Lôi Thủ!”
Trong mắt Giang Dật xẹt qua tia sáng lạnh, cánh tay phải của hắn duỗi ra khỏi ống tay áo, một luồng sáng tím lan tỏa, có cảm giác như điện quang đã ngưng tụ thành chất lỏng màu tím vậy, trông rất quái đản.
Ngay khi hắn vừa nói xong, có tia sét bá khí mà hùng hậu bùng nổ từ trong tay hắn, phút chốc, mây đen vô cùng vô tận cuồn cuộn kéo đến.
Đôi tay kia đã hấp dẫn mây đen từ bốn phương tám hướng, khiến vòm trời liên tục lóe sáng.
Nếu không có chân nguyên hùng hậu hỗ trợ thì không cách nào diễn hóa ra được dị tượng khủng bố bực này. Xem ra Giang Dật đã muốn bày ra bản lĩnh thật sự của mình rồi.
Cảm nhận được thanh thế mênh mông cuồn cuộn từ một chưởng này, tim Lâm Nhất thoáng khựng lại, không dám chủ quan. Tám mươi mốt cánh hoa Tử Diên ở Tử Phủ bắt đầu nở rộ, sóng nước màu bạc ầm ầm sôi trào, toàn thân hắn tràn ngập Tử Diên kiếm kình cuồng bạo.
Còn chưa hết, một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp trời đất, kiếm ý Tiên Thiên sắp tiếp cận đại thành từ trên người hắn xộc thẳng lên trời, phút chốc, kiếm thế mênh mông đã hội tụ quanh thân Lâm Nhất.
Khi kiếm uy đã đạt đến đỉnh điểm, Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, đánh ra một quyền. Quyền này hệt như một thanh kiếm sắc bén, bộc phát hào quang màu bạc ác liệt, chiếu sáng khoảng không vốn mờ tối.
Ầm!
Hào quang nổ tung, lôi hỏa màu tím cùng quyền màu bạc hung hăng va vào nhau, một luồng sức mạnh hỗn hợp giữa tím và bạc cực kỳ táo bạo lan ra xung quanh với tốc độ kinh người.
Chiến!
Thấy Thám Lôi Thủ vẫn không thể làm Lâm Nhất bị thương, mặt Giang Dật khẽ biến sắc, hắn ta nghiêng người xông lên, đôi tay thon dài nắm chặt thành quyền, mây điện mù trời nổ ầm ầm.
Hắn ta tung ra hai quyền, khi tia điện xé toạc bầu trời, quyền tung ra một cách mạnh mẽ và tàn nhẫn.
Với cảnh giới Dương Huyền tiểu thành của hắn ta kết hợp với Thám Lôi Thủ, hai quyền đấm xuống như vũ bão, vô cùng khủng khiếp.
Nhưng trước thanh thế này, Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, ý chí chiến đấu trong mắt càng thêm nồng đậm, hắn bay lên trời chủ động tiếp chiêu.
Nguy hiểm không tránh, nếu ngươi muốn chiến, ta sẽ chiến cùng ngươi!
Keng! Keng! Keng!
Trên không trung, hai người điên cuồng tung quyền, quyền mang va chạm nhau phát ra những tiếng nổ như đá vàng vỡ vụn. Cùng với cơn gió lốc tạo ra từ kiếm thế và tia điện, hai người trong gió lốc cứ thế mạnh mẽ đối đầu nhau, tiếng đá vàng vỡ vụn không ngừng vang lên.