*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ha ha, không ngờ Phong Dã của Bách Thú Môn cũng sẽ có ngày thảm hại như vậy”.
“Hắn ta đã giết rất nhiều người, có lẽ có nhiều bảo bối lắm đây”.
“Chuyện này cần phải nói nữa à? Nhìn vết thương trên người hắn ta kìa, chắc là đã gặp được cơ duyên rất lớn!”
Đám người từng bước tới gần, vẻ tham lam hiện rõ trong mắt, ai cũng nhìn chằm chằm vào Phong Dã.
Phong Dã cực kỳ phẫn nộ, nhưng hắn ta vừa vận chuyển chân nguyên đã cảm thấy ngực đau đớn.
Hắn ta lập tức rùng mình, giật mình nhận ra một sự thật đáng buồn, nếu lúc này hắn ta không bỏ chạy thì có thể sẽ chết trong tay lũ tôm tép nhãi nhép này.
“Ra tay!”
Không cho hắn ta thời gian phản ứng, một người không nhịn được nữa ra tay với hắn ta.
Tiếp đến là thế tấn công dồn dập ập đến như vũ bão.
Phù!
Sau cơn quay cuồng, Lâm Nhất mở mắt ra thì nhìn thấy một vùng hư vô, với những đám mây mờ ảo như tơ liễu tô điểm thêm.
Quay đầu lại nhìn, pháp trận hắc liên gợn sóng rồi lặng lẽ biến mất.
Lối ra của Địa cung cũng là một trận pháp truyền tống, nó đã dịch chuyển ngẫu nhiên hắn ra ngoài.
Nhưng có lẽ nơi này cách Địa cung không quá xa. Lúc này Lâm Nhất đang đứng trên một đỉnh núi, hắn không nghĩ ngợi nhiều, lập tức dang hai tay ra nhảy xuống.
Nói không chừng sẽ có người khác tiếp tục được truyền tống đến nơi này.
Tất nhiên Lâm Nhất sẽ không ở lại lâu.
Dưới chân núi là một hoang cốc, Lâm Nhất dang hai tay ra thi triển Thất Huyền bộ viên mãn đỉnh phong, hoang cốc dần phóng đại trong mắt hắn.
Lâm Nhất vững vàng tiếp đất làm bụi đất bay lên, hắn phóng tầm mắt ra xa tìm một nơi khuất nẻo.
Một lát sau, Lâm Nhất xuất hiện đằng sau mấy tảng đá lớn.
Chỗ này cũng khá bí mật, hắn suy nghĩ một lúc rồi vỗ nhẹ vào túi trữ vật.
Gần một trăm viên yêu đan ma liên xuất hiện, trong đó có một viên yêu đan ma liên bốn cánh và một viên yêu đan ma liên năm cánh ẩn chứa tinh hoa nhật nguyệt tinh khiết và dồi dào.
Ngoài ra còn có một quả Tử Băng Hàn Diễm và mấy cây dị cỏ phẩm cấp thấp hơn.
“Chắc đã đủ để mình thăng lên Huyền Võ tầng tám rồi”.
Vẻ hào hứng thoáng hiện trong mắt Lâm Nhất, hắn nhẹ giọng thì thào.
Kế hoạch của hắn lúc trước là thế này, thu thập đủ tài nguyên thì lập tức thăng lên Huyền Võ tầng tám.
“Ha ha, không ngờ Phong Dã của Bách Thú Môn cũng sẽ có ngày thảm hại như vậy”.
“Hắn ta đã giết rất nhiều người, có lẽ có nhiều bảo bối lắm đây”.
“Chuyện này cần phải nói nữa à? Nhìn vết thương trên người hắn ta kìa, chắc là đã gặp được cơ duyên rất lớn!”
Đám người từng bước tới gần, vẻ tham lam hiện rõ trong mắt, ai cũng nhìn chằm chằm vào Phong Dã.
Phong Dã cực kỳ phẫn nộ, nhưng hắn ta vừa vận chuyển chân nguyên đã cảm thấy ngực đau đớn.
Hắn ta lập tức rùng mình, giật mình nhận ra một sự thật đáng buồn, nếu lúc này hắn ta không bỏ chạy thì có thể sẽ chết trong tay lũ tôm tép nhãi nhép này.
“Ra tay!”
Không cho hắn ta thời gian phản ứng, một người không nhịn được nữa ra tay với hắn ta.
Tiếp đến là thế tấn công dồn dập ập đến như vũ bão.
Phù!
Sau cơn quay cuồng, Lâm Nhất mở mắt ra thì nhìn thấy một vùng hư vô, với những đám mây mờ ảo như tơ liễu tô điểm thêm.
Quay đầu lại nhìn, pháp trận hắc liên gợn sóng rồi lặng lẽ biến mất.
Lối ra của Địa cung cũng là một trận pháp truyền tống, nó đã dịch chuyển ngẫu nhiên hắn ra ngoài.
Nhưng có lẽ nơi này cách Địa cung không quá xa. Lúc này Lâm Nhất đang đứng trên một đỉnh núi, hắn không nghĩ ngợi nhiều, lập tức dang hai tay ra nhảy xuống.
Nói không chừng sẽ có người khác tiếp tục được truyền tống đến nơi này.
Tất nhiên Lâm Nhất sẽ không ở lại lâu.
Dưới chân núi là một hoang cốc, Lâm Nhất dang hai tay ra thi triển Thất Huyền bộ viên mãn đỉnh phong, hoang cốc dần phóng đại trong mắt hắn.
Lâm Nhất vững vàng tiếp đất làm bụi đất bay lên, hắn phóng tầm mắt ra xa tìm một nơi khuất nẻo.
Một lát sau, Lâm Nhất xuất hiện đằng sau mấy tảng đá lớn.
Chỗ này cũng khá bí mật, hắn suy nghĩ một lúc rồi vỗ nhẹ vào túi trữ vật.
Gần một trăm viên yêu đan ma liên xuất hiện, trong đó có một viên yêu đan ma liên bốn cánh và một viên yêu đan ma liên năm cánh ẩn chứa tinh hoa nhật nguyệt tinh khiết và dồi dào.
Ngoài ra còn có một quả Tử Băng Hàn Diễm và mấy cây dị cỏ phẩm cấp thấp hơn.
“Chắc đã đủ để mình thăng lên Huyền Võ tầng tám rồi”.
Vẻ hào hứng thoáng hiện trong mắt Lâm Nhất, hắn nhẹ giọng thì thào.
Kế hoạch của hắn lúc trước là thế này, thu thập đủ tài nguyên thì lập tức thăng lên Huyền Võ tầng tám.