Tuy rằng, khi hắn ta giao thủ với Lý Mộ Bạch dùng khá nhiều chiêu số, nhưng lại thắng không quá khó khăn. Nhất là vào một kiếm cuối cùng, để cho mọi người ở hiện trường xem thế đã đủ rồi.
"Tổ bốn, vòng cuối cùng, Lâm Nhất đối chiến Nam Cung Vãn Ngọc!"
Giọng nói của trọng tài rất trầm, thậm chí cố gắng kéo dài hơn, lời nói vang vọng bên tai mọi người ở khắp hội trường.
Ồh!
Hàng nghìn võ giả trên khán đài lập tức hăng hái sôi nổi, đến rồi, trận chiến cuối cùng rốt cuộc đã đến.
Trận đấu của kiếm khách mạnh nhất trong bốn tổ cuối cùng cũng đã đến.
Trận chiến này mang ý nghĩa quá lớn, không chỉ liên quan đến nhóm hạt giống, nó còn ảnh hưởng đến danh hiệu đệ nhất kiếm khách thế hệ trẻ của cổ vực Nam Hoa.
Không còn nghi ngờ gì, vị trí đệ nhất kiếm khách bây giờ chắc chắn không còn thuộc về riêng Nam Cung Vãn Ngọc nữa, tuy rằng kiếm pháp của hắn ta quỷ thần khó lường, làm nhiều người hoàn toàn bái phục.
Nhưng giờ đây lại xuất hiện thêm một Lâm Nhất - con cá chép lội ngược dòng, trăm trận trăm thắng.
Phong thái kiếm khách trên người hắn khiến người khác hâm mộ và kính phục không thôi, vừa điềm tĩnh, thong dong, vừa quyết đoán, phóng khoáng đôi khi còn mang khí chất bá chủ. Những từ ngữ hoa mỹ liên quan về kiếm khách đều tìm được tìm thấy từ trên người hắn, thậm chí còn vượt qua những mỹ từ ấy.
Ví như trước khi giao thủ với Lý Mộ Bạch, có lẽ có người sẽ cảm thấy hắn hơi thiếu nhiệt huyết, không đủ tư cách để khiêu chiến với Nam Cung Vãn Ngọc.
Đến tận bây giờ thì có ai dám không phục nữa?
Không một ai cả!
Tài năng và khí chất bá chủ của hắn được thể hiện vô cùng tinh tế khi giao thủ với Lý Mộ Bạch.
Không còn hoài nghi, trận chiến này đánh đến chấn động lòng người, hết sức kinh diễm, bất kể ai thắng ai thua cũng đã cực kỳ ngoạn mục.
Vù!
Hai dòng kiếm âm đồng thời vang vọng, hai bóng người bay vút lên, phút chốc đã rơi xuống trên đài Thăng Long rộng mênh mông.
Lâm Nhất và Nam Cung Vãn Ngọc đứng đối diện cách nhau nghìn thước.
Trọng tài tổ bốn liếc nhìn Lâm Nhất đầy thâm ý, từ những trận đấu đầu tiên ông ta đã chú ý tới Lâm Nhất, cảm nhận được kiếm ý vô cùng huyền ảo trên người Lâm Nhất.
Kể từ lần đầu hắn ra sân, ông ta chưa bao giờ thấy luồng kiếm ý nào lại cực kỳ huyền ảo đến thế.
Ông ta hơi ngờ vực có phải mình gặp ảo giác hay không, ông ta đang rất trông mong luồng kiếm ý huyền ảo kia lại xuất hiện thêm một lần nữa trong trận đấu này.
Nếu đoán không lầm, đây ắt hẳn sẽ là sự kiện lớn gây chấn động toàn bộ cổ vực Nam Hoa, ngay cả những lão quái vật trong Thánh Minh kia cũng sẽ không tài nào ngờ nổi.
Trên đài Thăng Long, Nam Cung Vãn Ngọc trong một bộ y phục trắng thuần, bên hông đeo bạch ngọc, phối với bảo kiếm thon dài. Hắn ta rất đẹp, chẳng thua kém nữ nhân, không ít nữ tử còn tự thán không sánh bằng, bộ y phục trắng trên người cũng không che bớt đi hào hoa phong nhã của hắn ta.
"Người nhìn thấu được kẽ hở của Lý Mộ Bạch, không biết rằng có nhìn ra của ta chưa".
"Tổ bốn, vòng cuối cùng, Lâm Nhất đối chiến Nam Cung Vãn Ngọc!"
Giọng nói của trọng tài rất trầm, thậm chí cố gắng kéo dài hơn, lời nói vang vọng bên tai mọi người ở khắp hội trường.
Ồh!
Hàng nghìn võ giả trên khán đài lập tức hăng hái sôi nổi, đến rồi, trận chiến cuối cùng rốt cuộc đã đến.
Trận đấu của kiếm khách mạnh nhất trong bốn tổ cuối cùng cũng đã đến.
Trận chiến này mang ý nghĩa quá lớn, không chỉ liên quan đến nhóm hạt giống, nó còn ảnh hưởng đến danh hiệu đệ nhất kiếm khách thế hệ trẻ của cổ vực Nam Hoa.
Không còn nghi ngờ gì, vị trí đệ nhất kiếm khách bây giờ chắc chắn không còn thuộc về riêng Nam Cung Vãn Ngọc nữa, tuy rằng kiếm pháp của hắn ta quỷ thần khó lường, làm nhiều người hoàn toàn bái phục.
Nhưng giờ đây lại xuất hiện thêm một Lâm Nhất - con cá chép lội ngược dòng, trăm trận trăm thắng.
Phong thái kiếm khách trên người hắn khiến người khác hâm mộ và kính phục không thôi, vừa điềm tĩnh, thong dong, vừa quyết đoán, phóng khoáng đôi khi còn mang khí chất bá chủ. Những từ ngữ hoa mỹ liên quan về kiếm khách đều tìm được tìm thấy từ trên người hắn, thậm chí còn vượt qua những mỹ từ ấy.
Ví như trước khi giao thủ với Lý Mộ Bạch, có lẽ có người sẽ cảm thấy hắn hơi thiếu nhiệt huyết, không đủ tư cách để khiêu chiến với Nam Cung Vãn Ngọc.
Đến tận bây giờ thì có ai dám không phục nữa?
Không một ai cả!
Tài năng và khí chất bá chủ của hắn được thể hiện vô cùng tinh tế khi giao thủ với Lý Mộ Bạch.
Không còn hoài nghi, trận chiến này đánh đến chấn động lòng người, hết sức kinh diễm, bất kể ai thắng ai thua cũng đã cực kỳ ngoạn mục.
Vù!
Hai dòng kiếm âm đồng thời vang vọng, hai bóng người bay vút lên, phút chốc đã rơi xuống trên đài Thăng Long rộng mênh mông.
Lâm Nhất và Nam Cung Vãn Ngọc đứng đối diện cách nhau nghìn thước.
Trọng tài tổ bốn liếc nhìn Lâm Nhất đầy thâm ý, từ những trận đấu đầu tiên ông ta đã chú ý tới Lâm Nhất, cảm nhận được kiếm ý vô cùng huyền ảo trên người Lâm Nhất.
Kể từ lần đầu hắn ra sân, ông ta chưa bao giờ thấy luồng kiếm ý nào lại cực kỳ huyền ảo đến thế.
Ông ta hơi ngờ vực có phải mình gặp ảo giác hay không, ông ta đang rất trông mong luồng kiếm ý huyền ảo kia lại xuất hiện thêm một lần nữa trong trận đấu này.
Nếu đoán không lầm, đây ắt hẳn sẽ là sự kiện lớn gây chấn động toàn bộ cổ vực Nam Hoa, ngay cả những lão quái vật trong Thánh Minh kia cũng sẽ không tài nào ngờ nổi.
Trên đài Thăng Long, Nam Cung Vãn Ngọc trong một bộ y phục trắng thuần, bên hông đeo bạch ngọc, phối với bảo kiếm thon dài. Hắn ta rất đẹp, chẳng thua kém nữ nhân, không ít nữ tử còn tự thán không sánh bằng, bộ y phục trắng trên người cũng không che bớt đi hào hoa phong nhã của hắn ta.
"Người nhìn thấu được kẽ hở của Lý Mộ Bạch, không biết rằng có nhìn ra của ta chưa".