Sắc mặt Lâm Nhất trở nên nghiêm túc, căng thẳng hơn bao giờ hết, Trảm Thiên tam kiếm chưa từng thất bại kể từ khi hắn tu luyện thành công đến nay. Sát chiêu này ở trong tay Lâm Nhất càng đánh càng mạnh, mỗi lần giết một người cũng sẽ gia tăng độ tự tin không thể tưởng tượng nổi.
Sự tự tin này sẽ quay ngược trở lại Trảm Thiên tam kiếm và làm cho uy lực của nó trở nên mạnh hơn, tạo thành một vòng tuần hoàn hướng chính.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thất bại, không giết chết được đối phương mà cũng không chém rách đạo giáp của đối phương.
Rắc rắc!
Sự tự tin dần tan vỡ trong vô hình, trái tim hướng kiếm gần như vô địch của Lâm Nhất đang xuất hiện vết nứt.
Tình huống này xảy ra không theo ý muốn của Lâm Nhất, không phải hắn có thể khống chế, chỉ có thể bù đắp về sau, nếu không bù đắp được thì uy lực của Trảm Thiên tam kiếm chắc chắn sẽ yếu đi rất nhiều.
Đợi đến khi bụi bặm tản đi, Lâm Nhất mới nhìn thấy rõ nữ tử áo tím, vẻ ngạc nhiên thoáng qua trong mắt.
“Cô đã bị thương từ trước”.
Lâm Nhất nhìn đối phương, đột nhiên lên tiếng.
Nữ tử áo tím không để bụng cười ha ha: “Tỷ tỷ bị cô nàng tình nhân của ngươi đánh trọng thương, không ngờ tiểu tử nhà ngươi cũng không biết ý, làm tỷ tỷ đau lòng thật đấy. Nhát kiếm này của ngươi đã khiến trái tim tỷ tỷ suýt nhảy ra ngoài”.
Lúc nói nàng ta xoa ngực, điệu bộ trông rất quyến rũ.
Quả nhiên nàng ta có thù oán với Nguyệt Vi Vi.
Lâm Nhất lập tức sầm mặt, lạnh lùng cảnh cáo: “Ta khuyên cô tốt nhất đừng nên gây sự với Nguyệt Vi Vi. Nếu cô làm nàng ấy bị thương dù chỉ một sợi tóc, ta thề cô nhất định sẽ hối hận”.
“Hì hì, tiểu đệ đệ đừng hung thế, làm tỷ tỷ sợ cũng không tốt đâu”.
Nữ tử áo tím cười duyên: “Ngươi nên ngoan ngoãn đi theo ta, ngươi đẹp trai như thế, tỷ tỷ bảo đảm sẽ không hại ngươi”.
Rõ ràng lời nàng ta nói rất bá đạo và vô lí, nhưng dáng điệu của nàng ta quả thật khiến người ta khó tức giận nổi.
Lâm Nhất thay đổi sắc mặt, đột nhiên cười: “Cô có thể đi theo ta”.
Nữ tử áo tím ngẩn ra, lập tức hiểu ý của Lâm Nhất, bèn cười bảo: “Xem ra ngươi và tiểu yêu tinh kia tâm đầu ý hợp thật. Nhưng dù tỷ tỷ có đi theo ngươi, sợ rằng cô nàng tình nhân của ngươi cũng khó bảo vệ được mình, người đuổi giết nàng ta rất nhiều, huống hồ...”
Nàng ta nhìn Lâm Nhất với vẻ quyến rũ: “Huống hồ tỷ tỷ đi theo ngươi, ngươi có chịu nổi không?”
Quyến rũ như thế Lâm Nhất cũng không chịu nổi, hắn chỉ có thể vờ như không thấy, cười đáp: “Vậy thì ta xin phép cáo từ”.
Lúc hắn nói lời này, ngựa Huyết Long trên vai hắn đột nhiên vung roi Tử Diễm Lôi Hoàng.
Ầm!
Một con giao long huyết sắc quấn chặt đối phương, nàng ta thay đổi sắc mặt, đến khi phản ứng lại thì chợt phát hiện con mèo rồng trên vai đối phương đã phóng thích uy lực của món đạo binh tuyệt phẩm kia quanh mình.
Trong nháy mắt, nàng ta bị hư ảnh giao long bay ra từ roi Tử Diễm Lôi Hoàng quấn quanh người, không gian xung quanh như bị giam cầm trong phút chốc.
“Sau này chúng ta còn gặp lại, nhưng hãy ghi nhớ lời ta nói, đừng làm Nguyệt Vi Vi bị thương dù chỉ một sợi tóc, Lâm mỗ không muốn làm tổn thương cô”.
Sự tự tin này sẽ quay ngược trở lại Trảm Thiên tam kiếm và làm cho uy lực của nó trở nên mạnh hơn, tạo thành một vòng tuần hoàn hướng chính.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thất bại, không giết chết được đối phương mà cũng không chém rách đạo giáp của đối phương.
Rắc rắc!
Sự tự tin dần tan vỡ trong vô hình, trái tim hướng kiếm gần như vô địch của Lâm Nhất đang xuất hiện vết nứt.
Tình huống này xảy ra không theo ý muốn của Lâm Nhất, không phải hắn có thể khống chế, chỉ có thể bù đắp về sau, nếu không bù đắp được thì uy lực của Trảm Thiên tam kiếm chắc chắn sẽ yếu đi rất nhiều.
Đợi đến khi bụi bặm tản đi, Lâm Nhất mới nhìn thấy rõ nữ tử áo tím, vẻ ngạc nhiên thoáng qua trong mắt.
“Cô đã bị thương từ trước”.
Lâm Nhất nhìn đối phương, đột nhiên lên tiếng.
Nữ tử áo tím không để bụng cười ha ha: “Tỷ tỷ bị cô nàng tình nhân của ngươi đánh trọng thương, không ngờ tiểu tử nhà ngươi cũng không biết ý, làm tỷ tỷ đau lòng thật đấy. Nhát kiếm này của ngươi đã khiến trái tim tỷ tỷ suýt nhảy ra ngoài”.
Lúc nói nàng ta xoa ngực, điệu bộ trông rất quyến rũ.
Quả nhiên nàng ta có thù oán với Nguyệt Vi Vi.
Lâm Nhất lập tức sầm mặt, lạnh lùng cảnh cáo: “Ta khuyên cô tốt nhất đừng nên gây sự với Nguyệt Vi Vi. Nếu cô làm nàng ấy bị thương dù chỉ một sợi tóc, ta thề cô nhất định sẽ hối hận”.
“Hì hì, tiểu đệ đệ đừng hung thế, làm tỷ tỷ sợ cũng không tốt đâu”.
Nữ tử áo tím cười duyên: “Ngươi nên ngoan ngoãn đi theo ta, ngươi đẹp trai như thế, tỷ tỷ bảo đảm sẽ không hại ngươi”.
Rõ ràng lời nàng ta nói rất bá đạo và vô lí, nhưng dáng điệu của nàng ta quả thật khiến người ta khó tức giận nổi.
Lâm Nhất thay đổi sắc mặt, đột nhiên cười: “Cô có thể đi theo ta”.
Nữ tử áo tím ngẩn ra, lập tức hiểu ý của Lâm Nhất, bèn cười bảo: “Xem ra ngươi và tiểu yêu tinh kia tâm đầu ý hợp thật. Nhưng dù tỷ tỷ có đi theo ngươi, sợ rằng cô nàng tình nhân của ngươi cũng khó bảo vệ được mình, người đuổi giết nàng ta rất nhiều, huống hồ...”
Nàng ta nhìn Lâm Nhất với vẻ quyến rũ: “Huống hồ tỷ tỷ đi theo ngươi, ngươi có chịu nổi không?”
Quyến rũ như thế Lâm Nhất cũng không chịu nổi, hắn chỉ có thể vờ như không thấy, cười đáp: “Vậy thì ta xin phép cáo từ”.
Lúc hắn nói lời này, ngựa Huyết Long trên vai hắn đột nhiên vung roi Tử Diễm Lôi Hoàng.
Ầm!
Một con giao long huyết sắc quấn chặt đối phương, nàng ta thay đổi sắc mặt, đến khi phản ứng lại thì chợt phát hiện con mèo rồng trên vai đối phương đã phóng thích uy lực của món đạo binh tuyệt phẩm kia quanh mình.
Trong nháy mắt, nàng ta bị hư ảnh giao long bay ra từ roi Tử Diễm Lôi Hoàng quấn quanh người, không gian xung quanh như bị giam cầm trong phút chốc.
“Sau này chúng ta còn gặp lại, nhưng hãy ghi nhớ lời ta nói, đừng làm Nguyệt Vi Vi bị thương dù chỉ một sợi tóc, Lâm mỗ không muốn làm tổn thương cô”.