“Mạnh quá!”
“Đây chính là Long Hổ Quyền sao? Hình như nó còn thuần tuý hơn so với Lâm công tử thi triển ngày hôm qua”.
“Lâm công tử dùng kiếm ý hỗ trợ Long Hổ Quyền, chung quy vẫn không thể so sánh với phật uy hỗ trợ, chính tông cơ mà!”
Trong mắt rất nhiều cao thủ Cao gia và các anh tài tông môn khác đều lộ vẻ chấn động.
Bạch Thu Thuỷ dẫn dược đồng đi tới trước: “Đa tạ Bộ công tử đã ra tay giúp đỡ, nếu không đến khi nhện độc bò ra ngoài, hậu quả sẽ rất khó lường”.
“Nhện độc này thật đáng sợ, không ngờ nó còn có thể chui vào thi thể, nghĩ thôi đã thấy sởn tóc gáy”.
“Nếu chúng ta tiếp tục mang thi thể đi theo, chỉ sợ một nửa trong số chúng ta sẽ bị lây nhiễm”.
“May mà nhờ Bộ công tử cẩn thận!”
Tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội vàng đi tới nói cảm ơn.
Bộ Trần xua tay: “Bạch tiểu thư không cần cảm ơn, nếu ta đã nhận nhiệm vụ thì đương nhiên phải bảo vệ chu toàn. Nếu không nhìn ra được gì, chỉ biết là trúng độc mà không biết cụ thể ra sao, như thế sao có thể tính là dốc hết toàn lực?”
Bạch Thu Thuỷ dời mắt, như có như không nhìn về phía Lâm Nhất thì phát hiện hắn đã đi mất.
Chẳng biết từ lúc nào hắn đã quay lại phía cuối đội ngũ, ngồi trên lưng Huyết Long Mã cầm ly rượu uống một mình.
“Làm phiền hai vị rồi, tiếp tục đi thôi”.
Bạch Thu Thuỷ chân thành thi lễ với Bộ Trần và Tiêu Nhiên, sau đó dẫn mọi người tiếp tục đi về trước.
Tiêu Nhiên nhìn Bộ Trần: “Có vẻ như tối qua Bộ huynh đã có đột phá rất lớn, Long Hổ Quyền dường như đã tiến thêm một bước”.
Bộ Trần chẳng nói đúng sai, chỉ đáp: “Cũng có chút tiến bộ”.
Tiêu Nhiên liếc nhìn Lâm Nhất ở đằng sau, nhỏ giọng nói: “Hình như Lâm Nhất đang cố tình tránh huynh mỉa mai, không nói câu nào cả”.
Bộ Trần hơi thất vọng: “Ta cũng hi vọng hắn sẽ ngông cuồng như hôm qua, để hắn được chứng kiến thực lực của ta và ngươi. Chúng ta khiêm tốn thì khiêm tốn, nhưng cũng không thể để một mình hắn độc chiếm sự nổi bật”.
Tiêu Nhiên gật đầu: “Không sai. Bạch Thu Thuỷ này có vẻ khá bí ẩn, có bối cảnh thương hội rất lớn. Nếu có thể thu hút được nàng ta, việc này nhất định sẽ có lợi cho cả huynh và ta”.
“Ta cũng nghĩ vậy, nhưng không cần phải gấp gáp. Đường còn rất xa, còn rất nhiều cơ hội để cho nàng ta biết cái gì mới thật sự là nhân tài tông môn!”
Trong mắt Bộ Trần loé qua tia sáng, hắn ta hết sức tự tin.
Hai người nhảy lên lưng ngựa, lại tới phía trước đội ngũ, đi song song với Bạch Thu Thuỷ để dẫn đường.
Đúng như Bộ Trần đã nói, sau cuộc phong ba của Huyết Cốt Độc Chu, mọi người dần dần cách xa bìa rừng.
Họ bắt đầu chính thức đi sâu vào trong rừng già Huyết Cốt, môi trường xung quanh đột nhiên thay đổi, trở nên lạnh lẽo u ám, tĩnh mịch ngột ngạt, tràn ngập hơi thở nguy hiểm và quỷ dị.
Rừng già Huyết Cốt cũng bắt đầu thể hiện bộ mặt đáng sợ và dữ tợn của nó.
Mới đi hơn một trăm dặm, đội ngũ Cao gia đã bị mấy đợt yêu thú tấn công.
“Đây chính là Long Hổ Quyền sao? Hình như nó còn thuần tuý hơn so với Lâm công tử thi triển ngày hôm qua”.
“Lâm công tử dùng kiếm ý hỗ trợ Long Hổ Quyền, chung quy vẫn không thể so sánh với phật uy hỗ trợ, chính tông cơ mà!”
Trong mắt rất nhiều cao thủ Cao gia và các anh tài tông môn khác đều lộ vẻ chấn động.
Bạch Thu Thuỷ dẫn dược đồng đi tới trước: “Đa tạ Bộ công tử đã ra tay giúp đỡ, nếu không đến khi nhện độc bò ra ngoài, hậu quả sẽ rất khó lường”.
“Nhện độc này thật đáng sợ, không ngờ nó còn có thể chui vào thi thể, nghĩ thôi đã thấy sởn tóc gáy”.
“Nếu chúng ta tiếp tục mang thi thể đi theo, chỉ sợ một nửa trong số chúng ta sẽ bị lây nhiễm”.
“May mà nhờ Bộ công tử cẩn thận!”
Tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội vàng đi tới nói cảm ơn.
Bộ Trần xua tay: “Bạch tiểu thư không cần cảm ơn, nếu ta đã nhận nhiệm vụ thì đương nhiên phải bảo vệ chu toàn. Nếu không nhìn ra được gì, chỉ biết là trúng độc mà không biết cụ thể ra sao, như thế sao có thể tính là dốc hết toàn lực?”
Bạch Thu Thuỷ dời mắt, như có như không nhìn về phía Lâm Nhất thì phát hiện hắn đã đi mất.
Chẳng biết từ lúc nào hắn đã quay lại phía cuối đội ngũ, ngồi trên lưng Huyết Long Mã cầm ly rượu uống một mình.
“Làm phiền hai vị rồi, tiếp tục đi thôi”.
Bạch Thu Thuỷ chân thành thi lễ với Bộ Trần và Tiêu Nhiên, sau đó dẫn mọi người tiếp tục đi về trước.
Tiêu Nhiên nhìn Bộ Trần: “Có vẻ như tối qua Bộ huynh đã có đột phá rất lớn, Long Hổ Quyền dường như đã tiến thêm một bước”.
Bộ Trần chẳng nói đúng sai, chỉ đáp: “Cũng có chút tiến bộ”.
Tiêu Nhiên liếc nhìn Lâm Nhất ở đằng sau, nhỏ giọng nói: “Hình như Lâm Nhất đang cố tình tránh huynh mỉa mai, không nói câu nào cả”.
Bộ Trần hơi thất vọng: “Ta cũng hi vọng hắn sẽ ngông cuồng như hôm qua, để hắn được chứng kiến thực lực của ta và ngươi. Chúng ta khiêm tốn thì khiêm tốn, nhưng cũng không thể để một mình hắn độc chiếm sự nổi bật”.
Tiêu Nhiên gật đầu: “Không sai. Bạch Thu Thuỷ này có vẻ khá bí ẩn, có bối cảnh thương hội rất lớn. Nếu có thể thu hút được nàng ta, việc này nhất định sẽ có lợi cho cả huynh và ta”.
“Ta cũng nghĩ vậy, nhưng không cần phải gấp gáp. Đường còn rất xa, còn rất nhiều cơ hội để cho nàng ta biết cái gì mới thật sự là nhân tài tông môn!”
Trong mắt Bộ Trần loé qua tia sáng, hắn ta hết sức tự tin.
Hai người nhảy lên lưng ngựa, lại tới phía trước đội ngũ, đi song song với Bạch Thu Thuỷ để dẫn đường.
Đúng như Bộ Trần đã nói, sau cuộc phong ba của Huyết Cốt Độc Chu, mọi người dần dần cách xa bìa rừng.
Họ bắt đầu chính thức đi sâu vào trong rừng già Huyết Cốt, môi trường xung quanh đột nhiên thay đổi, trở nên lạnh lẽo u ám, tĩnh mịch ngột ngạt, tràn ngập hơi thở nguy hiểm và quỷ dị.
Rừng già Huyết Cốt cũng bắt đầu thể hiện bộ mặt đáng sợ và dữ tợn của nó.
Mới đi hơn một trăm dặm, đội ngũ Cao gia đã bị mấy đợt yêu thú tấn công.